Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

LI HÔN ĐI, EM KHÔNG MUỐN LÀM THẾ THÂN NỮA! - Chương 36: Đã tìm được rồi

Cập nhật lúc: 2025-01-22 13:35:19
Lượt xem: 45

Giang Nghị cảm thấy cô gái nhỏ trước mặt mình thật sự quá không biết trời cao đất dày.

 

Ông lạnh giọng nói:

 

“Cô đang ra lệnh cho tôi sao? Chính vì có cô ở đây, tôi mới không muốn đi thăm A Hàn.”

 

Dung Yên không hề tỏ ra sợ hãi, cô vẫn bình tĩnh mỉm cười.

 

“Ba, hôm nay con không ở nhà. Ba có thể đi thăm A Hàn ngay bây giờ.”

 

Giang Nghị hơi nheo mắt lại, trong đầu ông bất chợt hiện lên một từ:

 

“Dĩ nhu khắc cương.”

 

Trước đây ông từng tát Dung Yên nhưng cô không sợ ông, cũng không cãi nhau với ông, còn tỏ ra dịu dàng, thấu hiểu.

 

Chẳng trách con trai ông, một người làm việc dứt khoát, có chính kiến, lại kết hôn với cô.

Xin chào các độc giả thân yêu,

Cảm ơn mọi người đã ghé thăm và ủng hộ truyện của Vèm Chanh. Đừng quên theo dõi fanpage và TikTok để đón đọc nhiều truyện hay hơn nhé!

Chúc mọi người một ngày thật bình yên và hạnh phúc.

Thương mến, Vèm Chanh!

 

Đáng tiếc, đứa con trai giống ông nhất giờ đây đã thành phế nhân.

 

Đây cũng là lý do Giang Nghị rất ít khi đến thăm Giang Ngự Hàn. Mỗi lần nhìn thấy, ông lại thất vọng thêm một lần.

 

Giọng Giang Nghị cứng rắn nói với Dung Yên:

 

“Gần đây tôi rất bận.”

 

Dứt lời, ông bước nhanh ra ngoài, định rời đi.

 

Nhưng Dung Yên lại chặn trước mặt ông, cô nhẹ nhàng nói:

 

“Ba, chỉ cần nửa tiếng thôi là đủ để thăm A Hàn.”

 

Giang Nghị mặt lạnh đẩy cô sang một bên:

 

“Nửa tiếng cũng không có.”

 

Dung Yên vốn đã chuẩn bị kỹ càng, cô không vội vã cũng không tức giận, bình tĩnh lên tiếng:

 

“Có phải vì cô Hải Đường mới đến làm ở Lang Kiều mà ba bận rộn như vậy không?”

 

Giang Nghị lập tức dừng bước, quay lại, ánh mắt ông nhìn cô tràn ngập lửa giận.

 

“Cô theo dõi tôi sao?”

 

Dung Yên cười khẽ:

 

“Sao có thể chứ? Con bận rộn thế này, vừa phải quay mấy bộ phim, vừa phải lo cho tiệm bánh. Chủ yếu là vì ba quá nổi bật thôi.”

 

Cần gì theo dõi, chỉ cần bảo Dương Đại Quất đến Lang Kiều tìm hiểu một chút là rõ ngay.

 

Cô còn nghe nói cô Hải Đường kia có nét giống mẹ của Giang Ngự Hàn.

 

Chỉ tiếc cô chưa từng thấy ảnh của mẹ anh.

 

Giang Nghị nhìn Dung Yên với ánh mắt đầy suy tư:

 

“Tôi quả thật đã đánh giá thấp cô. Chiều nay tôi sẽ đi thăm nó.”

 

Không để Dung Yên kịp mở lời, Giang Nghị đã quay đầu bước đi không ngoảnh lại.

 

Dung Yên khẽ cười, cô cũng không thích nói chuyện với Giang Nghị, chỉ cần ông chịu đi thăm Giang Ngự Hàn là được.

 

Đến nơi ở của ông cụ Giang, sau khi chơi cờ cùng ông hai ván, Dung Yên mới rời khỏi nhà cổ của họ Giang.

 

Vừa lên taxi, điện thoại cô liền đổ chuông.

 

Thấy tên trên màn hình, Dung Yên lập tức bấm nhận.

 

“Tớ đã tra được rồi...”

 

Dung Yên điều chỉnh tư thế ngồi ngay ngắn, cầm điện thoại siết chặt hơn.

 

Đầu dây bên kia, Lâm Kiều Kiều tiếp tục nói:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./li-hon-di-em-khong-muon-lam-the-than-nua/chuong-36-da-tim-duoc-roi.html.]

 

“Người đàn ông phù hợp với yêu cầu của cậu chỉ có một, họ Diệp. Trong mấy năm nay, anh ta đã đặt làm 23 cái bánh ở tiệm chúng ta.”

 

Dung Yên nuốt nước bọt khó nhọc. Hai mươi ba cái bánh.

 

Rất có thể người họ Diệp này chính là người đàn ông đeo mặt nạ từng bắt cóc cô.

 

Răng cô nghiến chặt, giọng khàn khàn nói với Lâm Kiều Kiều:

 

“Tớ muốn gặp anh ta.”

 

Lâm Kiều Kiều trầm mặc một lúc rồi nói:

 

“Tam thiếu gia nhà họ Giang vừa mới tỉnh, cậu định hoàn tất thủ tục ly hôn với anh ấy rồi sao?”

 

“Không thể nào. Trước khi anh ấy khôi phục trí nhớ, tớ sẽ không nhắc đến chuyện ly hôn nữa.”

 

Dung Yên luôn giữ lời hứa. Cô khẽ cau mày, tiếp tục nói với Lâm Kiều Kiều:

 

“Cậu hãy nói với anh ta, tối mai tiệm chúng ta có tổ chức một chương trình khuyến mãi rất hấp dẫn, nhất định phải đến tham gia.”

 

Đầu dây bên kia, Lâm Kiều Kiều không hiểu:

 

“Yên Yên, cậu còn chưa ly hôn với Tam thiếu gia, tại sao lại muốn gặp người họ Diệp kia? Cậu đang giấu tớ chuyện gì đúng không?”

 

Dung Yên im lặng vài giây, chậm rãi lên tiếng:

 

“Không phải tớ thích người họ Diệp kia, chỉ là vì lý do khác. Nhưng Kiều Kiều, xin lỗi, chuyện này tạm thời tớ không thể nói với cậu được.”

 

Cô không muốn Lâm Kiều Kiều lo lắng. Những năm qua, tiệm bánh gần như một mình Kiều Kiều quản lý. Điều đó khiến cô luôn cảm thấy áy náy.

 

Lâm Kiều Kiều thở dài:

 

“Ai bảo chúng ta là bạn thân chứ. Thôi thì tớ chỉ có thể tôn trọng cậu. Nhưng cậu phải hứa với tớ, nếu có chuyện gì, đừng một mình gánh vác.”

 

“Yên tâm đi, bạn thân à. Nếu cần cậu giúp, tớ tuyệt đối sẽ không khách sáo. Còn việc hẹn người họ Diệp kia, nhờ cả vào cậu.”

 

Lâm Kiều Kiều cam đoan:

 

“Tớ sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ. Chờ tin tốt từ tớ nhé!”

 

Cúp máy, khóe môi Dung Yên bất giác cong lên.

 

Mặc dù những năm qua rất khổ nhưng bên cạnh cô có một người bạn chân thành như Lâm Kiều Kiều, mọi thứ dường như bớt khó khăn hơn.

 

Xe dừng trước cổng phim trường, nhìn thấy Dương Đại Quất đang vẫy tay với mình, Dung Yên nở nụ cười dịu dàng. Dương Đại Quất cũng là bạn thân của cô.

 

Sau khi giúp Dung Yên đóng cửa xe, Dương Đại Quất nhìn cô từ đầu đến chân, cẩn thận hỏi:

 

“Chị Yên, hôm nay chị thấy trong người thế nào?”

 

Sợ Dương Đại Quất kéo mình đi mua thuốc, Dung Yên vội nói:

 

“Hôm nay chị ổn lắm, Đại Quất. Chị thật sự không có thai lần hai đâu.”

 

“Vậy chúng ta đi ăn cá nấu cay nhé?” Dương Đại Quất thử hỏi.

 

“Được thôi! Chị cũng đang muốn ăn.”

 

Dung Yên kéo Dương Đại Quất vào quán ăn Tứ Xuyên, ăn uống rất vui vẻ.

 

Cô thậm chí còn uống trà sữa lạnh, làm Dương Đại Quất tin rằng cô thật sự không mang thai.

 

Đến trường quay “Đào Hoa Độ Kiếp” vừa đúng 1 giờ 30 chiều, Dung Yên không muộn cũng không sớm.

 

“Chào đạo diễn Vương, biên kịch Lý.”

 

Dung Yên chỉ là một diễn viên đóng thế. Nếu không tình cờ gặp mặt, cô sẽ không chủ động chào hỏi đạo diễn và biên kịch.

 

Thông thường, đạo diễn bảo cô nhảy xuống nước, cô liền nhảy. Bảo cô chịu đòn, cô sẽ đứng yên chịu đòn.

 

Đạo diễn Vương chăm chú nhìn Dung Yên một lúc rồi quay sang nói với biên kịch Lý:

 

“Đây chính là người đóng thế mà tôi đã nhắc với cậu. Đóng tốt rất nhiều cảnh.”

Loading...