Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mãn môn đều là phản diện hắc hoá, chỉ có tiểu sư muội là hài hước - Chương 83: Run rẩy đi thế giới, Diệp Linh Lang ta lại trở về rồi!

Cập nhật lúc: 2025-02-16 10:47:09
Lượt xem: 15

Lối ra này rất là kín đáo, một cái lỗ chỉ to bằng một cái ngón cái, chiếu vào một tia sáng nho nhỏ.

Tia sáng này tuy nhỏ nhưng rất mạnh, ở khu vực nó chiếu vào không có một quỷ hồn nào, ngay cả Chiêu Tài nhà nàng tới gần cũng có chút kháng cự.

Vì để bảo vệ Chiêu Tài yêu thương của nàng không bị tổn thương, nàng thu nó vào trong hộp, nhân tiện cho vào đó ảo cảnh giáo dục tình yêu mà nhị sư tỉ đã làm, giúp nó giải sầu.

“Tiểu sư muội, nơi này giống như là có trận pháp bịt kín.” Quý Tử Trạc lên xem xét tình huống sau đó bay xuống nói với Diệp Linh Lang.

“Thế thì đơn giản, để muội đi xem!”

Diệp Linh Lang đứng trên Huyền Ảnh bay lên, sau khi xem xét một hồi thì xác nhận nơi này đúng là có một cái trận pháp bịt kín, mà trận pháp này hình như không độc lập, nó liên kết với một trận pháp khác trong không gian này.

Diệp Linh Lang cẩn thận nghiên cứu, bỗng nhiên nàng thấy nhìn trận pháp này từ trên xuống dưới thì phát hiện trận pháp có liên kết với nó đúng là cái trận pháp dùng Béo Đầu làm mắt trận kia, mà vị trí của nó ở ngay phía dưới trận pháp phong kín lối ra.

Lối ra mà họ mất cả nửa ngày đi tìm hóa ra lại ở phía trên cái trận pháp kia.

Nhìn dáng vẻ bọn họ có vẻ cũng là rơi từ nơi này vào, ngoại trừ Béo Đầu bị hút vào mắt trận, thì những người khác đều rơi xuống khu vực gần đó.

“Tiểu sư muội, tình hình ra sao? Chỗ này là lối ra sao?”

“Đúng vậy, mọi người chờ chút, muội phá giải cần tốn một chút thời gian.”

Trong khi bọn họ chuẩn bị tâm lý sẽ chờ khoảng một ngày, thì khoảng mười lăm phút sau, họ đã thấy thân ảnh của Diệp Linh Lang biến mất trong không gian tối đen như mực, hơn nữa từ trên đỉnh đầu vang lên tiếng nàng hét lớn.

“Run rẩy đi thế giới, Diệp Linh Lang ta đây lại trở về rồi!”

Tuy rằng nghe giống như là có bệnh, nhưng ngẫm lại thật cẩn thận mấy lời này thì cũng không sai.

Những người khác nhanh chóng đi theo nàng ra ngoài, vào khoảnh khắc được tắm mình trong ánh mặt trời ấm áp, bọn họ có một cảm giác như được sống lại một lần nữa, quá là hạnh phúc.

Béo Đầu thậm chí ngã mình xuống đất lười biếng lăn một cái, thoải mái dễ chịu quá đi mất!

Giờ khắc hiếm hoi vô cùng yên tĩnh và thoải mái, những người khác cũng ngồi ở trên cỏ nghỉ ngơi sửa sang lại.

“Ồ?”

Một tiếng kêu của Diệp Linh Lang khiến cho những người khác nhanh chóng ngẩng đầu.

“Các ngươi xem, lão tiền bối Tất Thanh Bách đang cười!”

Mọi người nhìn về phía đó, Tất Thanh Bách lúc trước vẫn duy trì tư thế kia không thay đổi, khóe miệng lại hơi nhếch lên một độ cong nho nhỏ, ông ấy thật sự cười!

“Ông ấy không còn sống đó chứ? Trước kia chúng ta có phải đã đoán sai không?”

“Không đâu, ông ấy c.h.ế.t rồi. Ta đoán là tâm nguyện của ông ấy đã hoàn thành, không còn vướng bận gì nữa.”

“Tâm nguyện gì?”

Diệp Linh Lang dịch ngón tay, chỉ về phía Béo Đầu đang mơ mơ màng màng phơi nắng.

“Béo Đầu được lão tiền bối lúc còn sống một tay nuôi lớn, lão tiền bối làm sao nỡ để nó đi làm mắt trận chứ? Cho nên, ông ấy mới có thể dạy dỗ Béo Đầu rất nhiều thứ liên quan đến nhân loại, hy vọng trước khi nó trở thành mắt trận có thể tìm được một người nào đó nguyện ý thu lưu quả ngốc này, hơn nữa nguyện ý giúp nó giải quyết hết thảy mọi chuyện.”

Diệp Linh Lang thở mạnh một hơi, nhìn Béo Đầu đang nằm giống như là cá mặn, một chút tác dụng còn không có, lại còn thích đe dọa người khác, nàng liền cảm thấy giận.

“Hiện tại, đã tìm thấy người đó rồi, dù là ông ấy c.h.ế.t cũng có thể nhắm mắt, còn có thể không cười hay sao? Nếu là muội, muội thậm chí còn cười ra tiếng cho mọi người nghe đó!”

Những người khác nghe xong thấy sửng sốt, tuy là vậy, nhưng không cần c.h.ế.t rồi còn cười ra tiếng đi, như thế so với quỷ hồn còn đáng sợ hơn.

“Chém g.i.ế.c quỷ hồn bay lên, người kia chính là muội. Cho nên nói làm người thật sự không nên tham lam, vì một trái cây vô dụng này mà rơi vào nguy hiểm, đúng là nguy hiểm quá!”

Những người khác nhịn không được cũng thở dài theo, nghĩ lại cẩn thận cũng đúng là nguy hiểm.

Tâm trạng của Diệp Linh Lang vô cùng không tốt, sau khi lấy thanh mộc trâm bên người lão tiền bối xuống, sau đó dặn dò mọi người chờ nàng tại chỗ, nàng phải di xuống dưới.

“Tiểu sư muội, muội còn trở lại làm gì?”

“Lực lượng của lão tiền bối đã tiêu hao hết sạch rồi, sau này phía dưới không có Béo Đầu làm mắt trận sẽ không giữ được những quỷ hồn đó. Muội thấy cái thanh mộc trâm này có vẻ cùng xuất xứ với Béo Đầu, cho nên thử dùng nó làm mắt trận tạm thời thử xem.”

“Muội muốn một mình đi xuống đó sao?”

“Đúng thế, đừng ai theo muội, để muội đi một mình thôi!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./man-mon-deu-la-phan-dien-hac-hoa-chi-co-tieu-su-muoi-la-hai-huoc/chuong-83-run-ray-di-the-gioi-diep-linh-lang-ta-lai-tro-ve-roi.html.]

Lúc này, một cái tay nhỏ kéo váy Diệp Linh Lang.

“Này, đừng nói ta không có nghĩa khí, ta đi xuống đó cùng với ngươi.”

“Nếu mà ngươi có ích đi cùng với ta thì mới là đủ nghĩa khí, ngươi vô dụng mà đi với ta thì gọi là vướng chân, ngươi còn không có ích bằng Chiêu Tài nhà ta đâu!”

Béo Đầu tức giận tới mức ngay lập tức nhảy lên vai Diệp Linh Lang, nắm chặt quần áo của nàng.

“Dù là vướng chân ta cũng muốn cùng đi với ngươi!”

“Được rồi, vậy thì ngươi đừng có hối hận.”

Diệp Linh Lang nói xong liền mang theo Béo Đầu nhảy vào lối đi bí mật, không có một bóng người nào.

“Nếu tiểu sư muội là đi làm việc, thừa dịp thời gian này, hay là chúng ta nghỉ…”

Quý Tử Trạc còn chưa nói xong, Đông Phương Tẫn xếp bằng ngồi xuống.

“Ta hiểu rồi, đừng giục nữa, lập tức bắt đầu tu luyện thôi.”

Lúc này, những người khác cũng ngựa quen đường cũ, bắt đầu từng người ngồi xuống tu luyện.

Không cần phải tự giác như vậy chứ?

Trong lòng Quý Tử Trạc khóc lóc mất một giây, nhận mệnh tham gia đại quân tu luyện, cùng nhau cuốn thiên cuốn địa cuốn bản thân mình.

Từng giờ từng giờ qua đi, trời tối rồi sáng, Buổi sáng tinh mơ mọi người còn đang ngồi xếp bằng đả tọa nạp linh khí, tiếng kêu thê lương của Béo Đầu thảm thiết truyền đến, khiến cho tất cả chim trong khu rừng này đều sợ hãi mà bay lên.

“Cứu ta với! Ta phải đi về, không bao giờ đi cùng với nàng nữa, ai tới cứu ta với!”

Khi mọi người mở to hai mắt nhìn lại thì thấy Béo Đầu đang quỳ rạp trên mặt đất, liều mạng giơ tay về phía trước, giống như là muốn nắm lấy một cọng rơm cứu mạng.

“Tỉnh lại đi, ngươi đã lên đến mặt đất rồi!”

Hoa Thi Tình nhéo nhéo khuôn mặt béo của nó, bảo nó mở mắt nhìn xem.

“Ơ? Ta đã trở về rồi nè, không ngờ ta có thể tồn tại trở lại.”

Béo Đầu dừng lại chút rồi nhảy dựng lên, cao hứng chạy tới chạy lui khắp mọi ngơi, kích động nhảy lên nhảy xuống.

Lúc này, Diệp Linh Lang xuất hiện ở phía sau nó, mặt mỉm cười, thần thanh khí sảng, không giống như là có vấn đề gì lớn.

“Tiểu sư muội, tình hình bên trong như thế nào?”

“Lực lượng của thanh mộc trâm tương thông với lão tiền bối, lão tiền bối đã tiêu hao hết lực lượng của mình rồi, thanh mộc trâm cũng không còn được bao nhiêu, nhưng vẫn có thể chịu được một chút thời gian. Chỉ có thể chờ sau này thấy được bảo vật hệ mộc lại đổi lấy một cái mắt trận lớn, nếu thật sự không tìm được thì lấy Béo Đầu làm tế phẩm ở bên trong đó thôi là được”

“Không được! Ta không đồng ý một trăm lần!”

“Dù cho ngươi không đồng ý một ngàn lần cũng vô dụng, ngươi lại ầm ĩ nữa ta sẽ cho ngươi vào hộp để làm thư đồng cho Chiêu Tài.”

Béo Đầu đột nhiên ngừng lại mọi thanh âm.

Khi tất cả mọi thứ đều xong xuôi, bọn người Diệp Linh Lang liền rời khỏi nơi này, có Béo Đầu dẫn đường, lần này đi ra ngoài vô cùng thuận lợi.

Mà trên đường đi Béo Đầu thật sự ồn ào.

“Các ngươi biết là Diệp Linh Lang ở trong đó một ngày một đêm để làm gì không? Nàng dùng nước quả của ta để dụ dỗ những quỷ hồn đó ra làm thức ăn cho Chiêu Tài của nàng.”

Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thương

“Như thế còn chưa đủ, nàng còn lo lắng về sau Chiêu Tài không có gì ăn sẽ đói bụng, nên dùng mấy cái lồng sắt kia bắt thật nhiều quỷ hồn cất vào trong nhẫn. Thật là quá đáng đúng không?”

“Còn nữa, nàng mỗi ngày đều nói ta vô dụng ta vướng chân nàng, không nghĩ nếu không phải nhờ có lão Tất nhà ta, nàng có thể trong lúc dùng Thanh Mộc Trâm làm mắt trận có thể thu hoạch được sức mạnh của Thanh Mộc Trâm chứ?”

“Chỉ là lực lượng này làm cho tu vi ngàn năm bất động của nàng lập tức đột phá lên Trúc Cơ trung kỳ! Nhưng nàng đã không biết cảm ơn thì thôi, lại còn dùng lời nói để làm nhục tâm can bảo bối của lão Tất, còn bắt ta dắt Chiêu Tài của nàng. Đó chính là Chiêu Tài đó! Là địch nhân cả đời của ta.!”

“Cái gì? Tiểu sư muội đã Trúc Cơ trung kỳ rồi sao?”

“Điểm chú ý của ngươi sai rồi, ta không muốn nói chuyện này với ngươi!

“Ta nghĩ Tiểu sư muội vì sao lại ở trong đó lâu như vậy,  hóa ra là đột phá!”

“Đây không phải là điều quan trọng, ngươi nghiêm túc nghe ta nói đi, điều quan trọng là…”

Loading...