Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Mỹ Nhân Yêu Kiều Trong Niên Đại - Chương 683

Cập nhật lúc: 2025-01-07 19:01:09
Lượt xem: 20

“Tình hình phòng này thế nào? Lúc đăng ký chỉ có một mình cô.”

“Vâng.” Tô Nhân giải thích một câu: “Chồng em hôm nay mới đến, em bảo anh ấy đi...”

“Có giấy chứng nhận kết hôn không?” Nói suông là vợ chồng, cán bộ đeo băng đỏ đương nhiên không tin.

Giấy chứng nhận kết hôn vẫn đang khóa trong ngăn kéo tủ quần áo ở nhà, làm sao có được? Tô Nhân vừa định nói không mang theo thì nghe thấy Cố Thừa An cất giọng nói to.

“Ở đây.” Trong tay anh cầm mấy loại giấy tờ, giấy chứng nhận kết hôn đỏ chót, chứng minh thư hộ khẩu và thư giới thiệu.

Cán bộ đeo băng đỏ kiểm tra xong mới xác nhận, rồi đi ra khỏi phòng này, sang phòng bên cạnh.

Tô Nhân kinh ngạc nhìn giấy chứng nhận kết hôn anh mang đến, lại lật ra xem lại một lần: “Anh lại mang theo hết cả rồi?”

Người bình thường ra ngoài một mình làm gì nhớ mang theo thứ này.

“Đương nhiên rồi! Không thể để anh ở phòng bên cạnh em được chứ?”

Anh không ngốc!

Tất nhiên phải ôm vợ ngủ rồi!

Rửa mặt xong đi ngủ, Tô Nhân nằm gọn trong lòng Cố Thừa An, cảm thấy mình như được một nguồn nhiệt bao bọc, quả thực thoải mái và yên tâm hơn hẳn so với việc tự mình ngủ mấy đêm trước.

Giọng nói trầm ấm từ khe hở giữa làn da hai người khẽ thoát ra.

“Vài đêm trước anh nhớ em lắm.”

Cố Thừa An hôn lên đỉnh đầu vợ: “Chỉ khi ngủ mới nhớ anh thôi à? Coi anh như gối ôm à?”

Tô Nhân cười nhẹ, đôi mắt cong cong: “Vậy đã tốt lắm rồi, ban ngày em nghe giảng bận lắm. Đồng chí Cố Thừa An, đừng tham lam quá.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./my-nhan-yeu-kieu-trong-nien-dai/chuong-683.html.]

“Vậy sau này em đi đâu, anh cũng đi theo.” Cố Thừa An nhìn vào mắt Tô Nhân, vô cùng chăm chú: “Không để em ngủ một mình nữa.”

Tô Nhân cười cười, tựa như sao băng đêm rực rỡ.

Đi dạo cả ngày thì bảo là mệt nhưng khi thực sự nằm xuống lại có rất nhiều chuyện muốn nói, lẩm bẩm mãi, Cố Thừa An lại hỏi đến sức khỏe của cô.

Anh ngồi hẳn dậy, đầu áp vào bụng cô.

“Anh nghe xem có thể nghe thấy động tĩnh gì không?”

TBC

Tô Nhân cảm thấy một cái đầu lông xù áp vào bụng mình, không nhịn được đưa tay véo nhẹ vành tai anh.

“Bây giờ làm sao nghe được chứ! Còn sớm lắm.”

Cố Thừa An nhẹ nhàng vuốt ve bụng vợ, chỉ thấy kỳ diệu, dường như không cảm nhận được có gì khác biệt nhưng bên trong đã có đứa con của hai người.

*

Hội nghị giao lưu học tập báo chí toàn quốc còn bốn ngày học nữa, đồng nghiệp của Tô Nhân thấy Cố Thừa An đột nhiên xuất hiện thì có chút ngạc nhiên.

Hai người đi qua, vẻ mặt chậc chậc, ánh mắt của đôi trẻ quá khó tách rời, khiến mặt Tô Nhân đỏ bừng.

Chỉ vội nghĩ ra cách cho Cố Thừa An một cái cớ.

“Anh ấy đến đây công tác đột xuất, tiện thể tìm em.”

Cố Thừa An nhìn vợ với ánh mắt kiểu sao anh không biết mình phải đi công tác nhưng cũng không phản bác lời này, liền đồng ý.

Tô Nhân đi học, Cố Thừa An ban ngày cũng không có việc gì làm, liền ra ngoài đi dạo, đã đến đây rồi, kí nhiên Tô Nhân đã sắp xếp, vậy thì miễn cưỡng đi công tác vậy.

Bốn ngày, anh gần như đi hết các cửa hàng cung ứng và bách hóa lớn nhỏ ở Thượng Hải, quan sát một lượt xem loại radio nào bán chạy nhất, tiện thể xem luôn tình hình bán ra của tivi.

Loading...