Nhà Hàng Kỳ Diệu: Mảnh Đất Của Sự Sống - Chương 53: Hương Vị Của Sự Sinh Tồn
Cập nhật lúc: 2024-10-10 20:27:56
Lượt xem: 1
Linh cẩn thận nhổ cây nguyên liệu quý từ lòng đất, cảm nhận mùi thơm dịu nhẹ tỏa ra từ từng chiếc lá non xanh mơn mởn. Cô biết rằng đây sẽ là thành phần chủ chốt cho món ăn sắp tới—một món ăn mà khách hàng của cô đã chờ đợi từ lâu. Cô quay lại nhà hàng, nơi không gian ấm cúng và ánh sáng vàng nhạt tạo ra bầu không khí thoải mái, trái ngược hoàn toàn với sự hỗn loạn bên ngoài.
Sau khi rửa sạch cây nguyên liệu dưới dòng nước mát, Linh bắt đầu chuẩn bị cho quá trình nấu nướng. Trên bếp lửa hồng, chiếc chảo gang tỏa nhiệt đều khắp, và cô cẩn thận cắt nhỏ từng lá cây thành những sợi mảnh. Khi lưỡi d.a.o sắc bén lướt qua, mùi hương thảo mộc nhẹ nhàng bốc lên, phảng phất trong không gian bếp. Cô biết rằng hương vị của lá cây này sẽ mang lại một vị ngọt tự nhiên, thanh khiết, nhưng cũng đòi hỏi phải kết hợp với các nguyên liệu khác một cách khéo léo để giữ được độ tinh tế.
Cô nhanh chóng chuyển qua bước làm nước sốt, nấu bằng một loại nước cốt được chắt lọc từ xương hầm qua nhiều giờ. Nước xương đặc, trong veo, có mùi thơm nồng nàn của thịt, hòa quyện với hương thảo mộc mà Linh vừa chế biến. Khi nước sốt bắt đầu sôi lăn tăn, cô thêm một ít rượu vang đỏ để tăng thêm vị chua ngọt nhẹ, kích thích khứu giác và vị giác của người ăn. Mỗi giọt rượu rơi vào nước sốt, tạo ra tiếng xèo xèo nhỏ nhưng đầy hấp dẫn, như mở ra một thế giới hương vị mới.
Linh quay sang chế biến món chính—một loại thịt mà cô đã chọn lọc từ trước. Lớp da ngoài giòn rụm khi cô áp chảo, tạo nên âm thanh tanh tách đầy sống động. Bên trong, lớp thịt mềm mọng dần trở nên căng mọng nước, mùi thơm ngậy béo của mỡ lan tỏa trong căn bếp. Mỗi lần cô lật miếng thịt, lớp bề mặt vàng óng ả dần hình thành, làm cô thỏa mãn với độ hoàn hảo của món ăn.
Trong lúc thịt nướng đang hoàn thiện, Linh không quên chuẩn bị rau củ đi kèm. Cô chọn loại củ quả có độ ngọt bùi tự nhiên, như khoai lang và cà rốt, hấp sơ qua để giữ nguyên độ giòn ngọt. Khi rau củ vừa chín tới, cô nhanh chóng thả chúng vào chảo, đảo cùng một chút bơ thơm lừng. Bơ tan chảy, bao phủ lên bề mặt rau củ một lớp bóng mịn, tạo nên mùi hương quyến rũ, béo ngậy mà không ngấy.
Sau khi tất cả các nguyên liệu đã được chuẩn bị sẵn sàng, Linh bắt đầu trình bày món ăn lên đĩa. Những miếng thịt nướng vàng ươm được xếp gọn gàng, kèm theo những lát rau củ đầy màu sắc, nước sốt thảo mộc thơm nức được rưới đều lên trên, từng giọt chảy từ từ xuống các mặt của miếng thịt, hoà quyện hoàn hảo với từng thớ thịt mềm mịn.
Khi khách hàng bước vào nhà hàng, Linh cảm nhận rõ niềm háo hức của họ khi nhìn thấy món ăn trước mắt. Mùi hương nồng nàn, đầy cuốn hút của nước sốt thấm vào không khí, kích thích mọi giác quan. Một cái nhíu mày nhẹ thoáng qua khuôn mặt khách khi họ nếm thử miếng thịt đầu tiên—hương vị đậm đà của nước sốt quyện với vị ngọt tự nhiên của thịt, xen lẫn vị béo mịn mà không hề ngấy, tất cả tạo nên một trải nghiệm khó quên. Không cần phải nói quá lời, chỉ cần nhìn vào ánh mắt say mê của khách hàng là Linh biết mình đã thành công.
---
MEOW
Trong khi Linh chăm chú vào việc phục vụ khách, bên ngoài thành phố vẫn đang chìm trong sự hỗn loạn của lũ zombie. Tiếng gầm rú từ xa vọng lại, nhưng đối với Linh, nơi này đã trở thành một thiên đường an toàn. Cô biết rằng mình không thể trốn tránh sự thật mãi mãi, bởi vì nguồn năng lượng bảo vệ nhà hàng cũng không phải vô tận. Linh cần phải ra ngoài, tiêu diệt lũ zombie để thu thập tinh hạch nhằm duy trì sự vận hành của hệ thống phòng thủ.
Khi cánh cửa nhà hàng khép lại sau lưng, Linh nhanh chóng chuyển sang trạng thái cảnh giác. Cô trang bị vũ khí—một thanh kiếm dài và sắc, đủ nhẹ để có thể vung một cách linh hoạt nhưng vẫn mang lại sát thương mạnh mẽ. Đường phố vắng lặng, chỉ còn lại những bóng đen lờ mờ di chuyển dưới ánh trăng. Lũ zombie lởn vởn như những kẻ mất trí, đôi mắt đỏ rực như ngọn lửa căm hận.
Linh bước chậm rãi, mỗi bước chân đều thận trọng. Tiếng rít nhẹ của lũ zombie vang lên từ phía trước, báo hiệu sự xuất hiện của chúng. Linh nhanh chóng thủ thế, cảm nhận nhịp tim mình đập nhanh hơn khi lũ quái vật lờ mờ tiến lại gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nha-hang-ky-dieu-manh-dat-cua-su-song/chuong-53-huong-vi-cua-su-sinh-ton.html.]
Khi con zombie đầu tiên lao tới, Linh né tránh trong gang tấc. Thanh kiếm trong tay cô xoay một vòng hoàn hảo, cắt ngang qua cơ thể mục nát của nó. Tiếng kim loại sắc lẹm va vào xương, tạo nên một âm thanh khô khốc, ghê rợn. Máu đen b.ắ.n ra từ vết chém, nhưng Linh không hề dừng lại. Cô biết rằng nếu cô không hành động nhanh, lũ quái vật sẽ nhanh chóng áp đảo.
Cô xoay người, vung kiếm về phía con zombie thứ hai, kèm theo một cú đá mạnh vào n.g.ự.c nó, khiến cơ thể gầy gò của nó bị đẩy lùi về phía sau. Cảm giác lưỡi kiếm cắt qua thịt và xương mỗi lần c.h.é.m khiến cơ bắp cô căng ra, nhịp thở dồn dập. Linh không chỉ chiến đấu vì bản thân, mà còn để duy trì sự tồn tại của nhà hàng—nơi duy nhất cô cảm thấy an toàn.
Trong cơn hỗn loạn, một con zombie to lớn xuất hiện từ bóng tối. Nó khác biệt so với những con trước đó—lớp da dày hơn, cơ bắp cuồn cuộn, và đôi mắt đỏ rực đầy căm phẫn. Linh nhận ra rằng đây sẽ không phải là một trận chiến dễ dàng.
Con quái vật lao đến với tốc độ đáng sợ. Linh lùi lại, tránh né những cú đ.ấ.m đầy uy lực của nó, mỗi lần nó vung tay là mặt đất dường như rung chuyển. Cô cảm nhận được sức mạnh của nó trong từng động tác, nhưng cô không nao núng. Cô chờ đợi, lặng lẽ theo dõi chuyển động của đối thủ, tìm ra điểm yếu.
Vào khoảnh khắc quyết định, khi con zombie chuẩn bị tấn công lần nữa, Linh lướt người qua bên, vung kiếm nhắm thẳng vào cổ nó. Lưỡi kiếm xuyên qua lớp da dày, cắt phăng đầu nó ra khỏi cơ thể trong một nhát c.h.é.m dứt khoát. Xác con quái vật đổ xuống, phát ra âm thanh nặng nề như một bức tường vừa sụp đổ.
Linh thở dốc, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng cô biết trận chiến vẫn chưa kết thúc. Mỗi lần tiêu diệt một con quái vật, cô lại càng trở nên mạnh mẽ và kinh nghiệm hơn. Nhưng đồng thời, thử thách cũng trở nên khốc liệt hơn, và lũ zombie ngày càng nguy hiểm.
Cô cúi xuống, nhặt tinh hạch từ xác con zombie to lớn, cảm nhận năng lượng mạnh mẽ tỏa ra từ nó. Đây là thứ mà cô cần để tiếp tục duy trì hệ thống phòng thủ của nhà hàng—nơi mà cô đã dành hết tâm huyết để bảo vệ.
---
Trở về nhà hàng sau trận chiến căng thẳng, Linh đặt tinh hạch vào hệ thống phòng thủ. Một làn sáng xanh nhạt lóe lên khi năng lượng từ tinh hạch được hấp thụ, làm tăng cường lớp bảo vệ vô hình bao quanh nhà hàng.
Trong lúc nghỉ ngơi, cô quay lại bếp, nơi mùi hương thơm ngọt từ những món ăn vẫn còn đọng lại. Cảm giác an toàn và ấm cúng lại bao