Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 64
Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:09:59
Lượt xem: 146
Trình Hoan phục hồi lại tinh thần, nhìn Tinh Tinh bên cạnh, nhíu mày nói: "Một chiếc bánh có nhân từ trên trời rơi xuống."
"Ở đâu ạ?" Tinh Tinh biết bánh có thể ăn, cậu nhìn trái nhìn phải, cũng chưa tìm thấy, cuối cùng ngẩng đầu lên nhìn trời, vẫn là hai bàn tay trắng, liền có chút mất mát mà nói với Trình Hoan: "Mẹ con không nhìn thấy."
Cho dù hiện tại tâm trạng của Trình Hoan phức tạp, cũng bị biểu hiện của tiểu gia hỏa chọc cười, cô cười cười, nhéo khuôn mặt nhỏ của Tinh Tinh: "Không phải ăn bánh."
"Vậy là cái gì ạ?" Tinh Tinh không hiểu.
Trình Hoan ngô một tiếng: "Đây là một loại hình dung, nghĩa là chuyện tốt, bầu trời rớt xuống một cái bánh có nhân nghĩa là có một chuyện tốt rơi xuống trên đầu."
"A, thì ra là như vậy ạ." Tinh Tinh bừng tỉnh đại ngộ, sau đó lại không rõ: "Chuyện tốt vì sao mẹ không vui?"
"Mẹ không có không vui." Mặc cho ai biết được cho không mấy trăm vạn đều sẽ không không vui, Trình Hoan chỉ cảm thấy có loại cảm giác không chân thật, tâm lý hoang mang rối loạn.
Cảm giác hình như mọi việc quá thuận lợi, muốn đổi cửa hàng liền có cửa hàng ở khu vực tốt như vậy giá cả còn không cao, thiếu tiền liền có tin tức phá bỏ và di dời.
Tuy rằng Trình Hoan đọc qua tiểu thuyết, nhưng tiểu thuyết nguyên tác chủ yếu nói về câu chuyện tình yêu của nam nữ chủ, cũng không viết nhiều về mấy nữ phụ, nguyên chủ vừa ra sân khấu chính là ở trong yến hội, lấy thân phận tình nhân phú hào nào đó xuất hiện, cô không biết nguyên chủ có gặp được việc phá bỏ và di dời này hay không.
Hẳn là có đi... Trình Hoan không xác định nghĩ: Nếu không dựa theo dáng vẻ lúc trước của nguyên chủ, muốn leo lên phú hào cũng không dễ dàng.
Tuy rằng cái phú hào kia vừa lùn vừa béo còn hói đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-64.html.]
Tinh Tinh bị cô ôm vào trong ngực, nâng tay nhỏ lên sờ giữa mày mẹ.
Lúc Trình Hoan cau mày tự hỏi, cậu dùng sức ẩn, vuốt phẳng nếp nhăn giữa mày, nhìn đôi mắt của cô nói: "Vậy mẹ đừng nhíu mày, nhíu mày sẽ không xinh đẹp"
Trình Hoan cười, áp xuống những cái khác thường trong lòng, một lần nữa lên tinh thần. Cô lôi kéo tay nhỏ của Tinh Tinh, hôn một cái trong lòng bàn tay cậu: "Được được, không nhíu mày, bảo bối con tự mình chơi ở đây, mẹ đi làm cơm trưa cho con."
"Mẹ chúng ta cùng nhau làm!" Tinh Tinh lớn tiếng nói theo ở phía sau.
Từ lần làm bánh trung thu, Tinh Tinh sinh ra hứng thú rất lớn đối với việc nấu nướng, nếu rảnh liền muốn tới phòng bếp "hỗ trợ".
Cậu cái gì cũng không biết, nói là hỗ trợ kỳ thật chính là gây rối, cố tình còn tự mình cảm giác tốt đẹp. Trình Hoan không đành lòng đả kích sự tự tin của cậu, chỉ có thể đồng ý, cô dọn cái ghế đẩu cho Tinh Tinh, đưa cho cậu một bó rau xanh: "Tinh Tinh rửa cái này là được rồi, còn lại để mẹ làm."
"Được ạ!" Tinh Tinh xử lý đám rau xanh kia, rau là buổi sáng mua được từ dân trồng rau, loại đồ ăn nhà họ ăn, đặc biệt tươi xanh.
Tinh Tinh đứng trên ghế, bẻ nửa cái lá cải phóng tới dưới vòi nước, cậu làm rất cẩn thận, rửa sạch trong ngoài vài lần, chờ cậu tự giác vừa lòng, rau xanh ban đầu còn rất tươi ngon đã mềm oặt thành một đống, lớp vỏ cũng không biết đi đâu.
Đuổi con trai đi, Trình Hoan tay chân lanh lẹ vo gạo nấu cơm, dùng măng tây xào tôm bóc vỏ, chưng một chén trứng nhỏ, lại xào rau xanh.
Lúc cô để rau xanh lên mâm, quay đầu vừa thấy, quả nhiên Tinh Tinh còn chưa rửa xong đám thức ăn kia. Đưa đến tay cậu là một cây cải thìa hoàn chỉnh đã sụp đổ, biến thành một đoạn lớn bằng đốt ngón tay, lúc Tinh Tinh rửa sẽ xé hai tầng màng, thức ăn rửa sạch hoàn toàn không tươi ngon, được cậu bày ngay ngắn bên cạnh bồn rửa, thoạt nhìn ngoại trừ vứt đi cũng không có tác dụng khác.
Trình Hoan bất đắc dĩ thở dài, âm thầm hy vọng hứng thú đối với phòng bếp của Tinh Tinh có thể sớm biến mất, cô bưng đồ ăn đến bàn cơm, quay đầu kêu Tinh Tinh một tiếng.
Nguyệt