Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 86
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:25:01
Lượt xem: 205
Tầng ba, bên ngoài một quán ăn Trung Quốc, cửa của quán ăn thoạt nhìn được làm từ tre trúc, hai bên cửa treo chiếc đèn lồng đỏ to, tấm biển dán bên trên cửa in một chữ "Dương" rất lớn.
(Dương: nghĩa là cừu, từ hán việt là dương)
Quán ăn vẫn đang đóng cửa, hai bên bày mấy lẵng hoa, của trung tâm thương mại, Từ Lệ, cũng có của Giang Minh Viễn tặng, Trình Hoan cũng mua vài lắng.
Đúng chín giờ, quán ăn tổ chức một lễ khai trương đơn giản, thông báo chính thức mở hàng, lượt khách đầu tiên không nhiều, dù sao thì thịt cừu không thích hợp làm bữa sáng, Trình Hoan cũng không gấp, đợi đến buổi trưa, khách hàng bắt đầu nhiều lên.
Nguyệt
Giang Minh Viễn vẫn luôn để ý đến tình hình bên cô, nghe nói hôm nay khai trương, liền chuẩn bị qua ủng hộ, anh cảm thấy việc này rất quan trọng, chọn một bộ âu phục đẹp mắt, vừa ra khỏi cửa, liền gặp phải Chu Hằng Viễn không mời mà tới.
Chu Hằng Viễn là đến ăn chực.
"Cậu có việc à?" Anh ta đứng ở cửa hỏi.
"Ừ."
"Đi ăn cơm phải không?"
Giang Minh Viễn: "..."
Sự trầm mặc của anh chính là câu trả lời tốt nhất, Chu Hằng Viễn cười híp mắt nói: "Vừa hay tôi cũng chưa ăn, cho tôi đi cùng đi."
Làm bạn tốt đã nhiều năm, nếu anh ta muốn đi cùng, Giang Minh Viễn cũng không từ chối, liền im lặng đưa theo ta theo cùng đến Dung Giang.
"Đây không phải trung tâm thương mại của nhà cậu sao?" Chu Hằng Viễn đi đường miệng vẫn không ngừng: "Cậu đến đây để làm gì? Hay là đi gặp em tình nhân bé nhỏ nào đó?"
Giang Minh Viễn: "..."
Anh không phải đi gặp tình nhân, chỉ là đến quán cơm của mẹ con trai anh ăn một bữa, nhưng không biết tại sao lại bị Chu Hằng Viễn nói thành như vậy, Giang Minh Viễn cũng có chút chột dạ.
Đằng sau bạn tốt vẫn đang lảm nhảm không ngừng, đi theo Giang Minh Viễn vào quán ăn, anh ta ngẩng đầu nhìn tấm biển: "Tôi nói này tiểu Giang, cậu cũng keo kiệt quá đấy, ai đi mời con gái người ta ăn cơm lại đến chỗ như thế này bao giờ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-86.html.]
Chu Hằng Viễn cố ý lộ ra vẻ mặt chán ghét, đánh giá quán ăn từ trong ra ngoài, miệng còn phát ra tiếng chẹp chẹp, anh ta nhìn từ trái qua phải, nhìn thấy Trình Hoan tươi cười đứng ở quầy thu ngân, tiếng 'chẹp chẹp' đó liền im bặt.
"Đi thôi, vào trong nào." Giang Minh Viễn nhìn anh ta một cái, đi vào bên trong.
Có phục vụ đến hỏi đi mấy người.
"Hai người." Giang Minh Viễn nói một câu, Trình Hoan ở quầy thu ngân liền nhìn qua.
Hai người mắt đối mắt, lại làm như không có gì xảy ra, một người nhìn theo người phục vụ đi ra bàn ăn, người còn lại tiếp tục cười nói với khách hàng trước quầy thu ngân.
"Ôi trời, sao cậu không nói đến gặp cô..." Đợi ngồi vào bàn, Chu Hằng Viễn mới nhanh nhẹn trở lại, anh ta nháy mắt, dáng vẻ 'tôi biết hết nói với Giang Minh Viễn: "Sao nào, đau lòng rồi à?"
"Đừng có nói vớ vẩn nữa, tôi chỉ đến ủng hộ mà thôi." Giang Minh Viễn cúi đầu, tìm món có thể ăn được trên thực đơn, anh không thích mùi vị của thịt dê, phần lớn là gọi món chay, còn Chu Hằng Viễn, nhìn thấy người khác ăn, cũng gọi một phần lẩu cột sống cừu.
Ngày đầu khai trương giảm giá hai mươi phần trăm, việc buôn bán của quán rất tốt, họ mới vào được một lúc, chỗ ngồi đã đầy rồi, bên người còn có người xếp hàng đợi.
Mặc dù nhiều người, nhưng tốc độ lên thức ăn không hề chậm, một lúc sau món lẩu Chu Hằng Viễn gọi đã được đưa lên rồi.
Nồi lẩu làm bằng đồng, dùng rượu để tăng thêm nhiệt, miếng cột sống cừu nhúng trong nước dùng, bên trên rắc một chút rau thơm, vừa bật bếp, mùi thơm liền phả vào mặt.
Cột sống cừu cũng đã được nấu xong từ trước, nước dùng trong nồi bốc hơi cuộn lên, có thể ăn được rồi.
Chu Hằng Viễn gắp một miếng cột sống cừu, cắt một miếng thịt, lúc đầu vào miệng có chút bỏng, nhai một cái, thịt cừu mềm tơi, hòa quyện với vị nước dùng thơm ngon, khiến cho người ta ăn một miếng lại muốn ăn thêm miếng nữa. Chu Hằng Viễn liên tiếp giải quyết mấy miếng cột sống cừu, mới chầm chậm nói với Giang Minh Viễn: "Thịt này ngon đấy, không hôi tí nào, cậu thử một miếng xem"
Giang Minh Viễn bán tính bán nghi, nhưng những món chay anh gọi vẫn chưa được mang lên, lại bị mùi thơm quẩn quanh làm cho đói, bèn nhấc đũa lên định gắp thử một miếng.
Đun lâu như vậy, thịt trên cột sống cừu cũng tách ra khỏi xương rồi, Giang Minh Viễn dùng đũa chọn một miếng thịt, gắp lên cho vào miệng.
Chỉ mới thử một miếng, anh đã gật gật đầu.
Quả thực là rất ngon.