Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:25:18
Lượt xem: 195

Thịt dê mà Trình Hoan chọn là dê con nuôi thả trên thảo nguyên, chất loại thịt dê này tươi non, cũng không có vị gây như thịt dê bình thường, ngoại trừ việc mắc ra, không còn khuyết điểm nào khác.

Lẩu bò cạp cừu bị một mình Chu Hằng Viễn ăn hết một nửa, ăn xong anh ta vẫn còn chưa đã thèm, lại đi gọi thêm một phần nữa.

Gọi xong lại nói với Giang Minh Viễn: "Tình nhân nhỏ kia của cậu cũng giỏi phết đấy."

Giang Minh Viễn cúi đầu cụp mi: "Đừng gọi bậy, không phải tình nhân nhỏ gì hết."

Anh gắp một miếng nấm không nhìn ra là nấm gì bỏ vào trong bát, lạnh nhạt mở miệng: "Gọi tên, cô ấy tên Trình Hoan."

"Được được được, tôi không gọi nữa." Tuy nhìn Chu Hằng Viễn không đáng tin, nhưng cũng biết lúc nào có thể đùa lúc nào không nên trêu, anh ta mở một chai bia, cụng ly với Giang Minh Viễn: "Nào uống một ly"

Trừ lúc xã giao ra, Giang Minh Viễn vốn không uống rượu, lúc này trong ly của Chu Hằng Viễn là bia, trong ly của anh lại là một ly nước sôi.

Anh em hai người cụng ly, lại nói vài lời tán gẫu, nồi lẩu thứ hai mà Chu Hằng Viễn gọi bên kia đã lên rồi. Đến cùng với nồi lẩu là một bé trai, trông rất giống với Giang Minh Viễn.

Trong quán ăn mở điều hòa, nhiệt độ khá cao, Tinh Tinh đã tháo áo lông ra rồi, chỉ mặc một chiếc áo lông cừu màu trắng.

Cậu vốn đã xinh xắn sẵn rồi, mấy tháng nay được Trình Hoan nuôi mập lên chút, nhìn qua càng khiến người ta yêu thích hơn.

Tinh Tinh vừa đến đã ngồi xuống bên cạnh Giang Minh Viễn vốn quen thuộc, chỉ vào thịt trong lẩu nói muốn ăn.

Nồi lẩu mới đưa lên, nước bên trong vẫn còn lạnh, Giang Minh Viễn bảo cậu chờ chút, đợi nóng rồi mới gắp ra một miếng thịt bọ cạp cừu lên, thổi cho nguội chút, đưa vào trong miệng Tinh Tinh.

Tinh Tinh há to miệng, nhai nuốt miếng đồ ăn, sau khi ăn xong nói còn muốn, Giang Minh Viễn lại đút cho cậu, không có chút mất kiên nhẫn nào.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-87.html.]

Hai người một người đút một người ăn, trông thật vui vẻ hòa thuận, Chu Hằng Viễn nhìn thấy cảnh tượng này, há hốc miệng, dáng vẻ không thể nào tin được.

Anh ta có nhìn thấy Giang Minh Viễn kiên nhẫn như thế này với người khác bao giờ đâu, như vầy không phải bị ai nhập đó vào chớ?

Nguyệt

Tinh Tinh vốn dĩ không đói, ăn được vài gắp đã nói no rồi, Giang Minh Viễn bỏ đũa xuống, rồi rút một tờ khăn giấy lau miệng cho cậu, động tác thuần thục, xem ra không phải là lần đầu tiên làm.

Tinh Tinh ăn xong đồ ăn mới chú ý tới đối diện còn có một chú nữa, cậu chớp mắt, lộ ra một nụ cười ngọt ngào với Chu Hằng Viễn, lộ ra cả hai cái má lúm đồng tiền: "Chào chú ạ."

"Uầy, chú chào con." Nhóc con này giống Giang Minh Viễn quá, nhìn thôi cũng khiến anh ta cảm thấy thân thiết, Chu Hằng Viễn lần đầu gặp được Tinh Tinh, nghĩ không cho quà gặp mặt thì cũng khó mà ăn nói, anh ta lục lọi trên người, không tìm thấy thứ gì có thể tặng được, cuối cùng từ trong túi tiền rút thẳng ra một tấm thẻ: "Nào, chú cho con quà gặp mặt.

Tinh Tinh nhìn chằm chằm tấm thẻ này, lại liếc sang nhìn Giang Minh Viễn, thấy anh gật đầu rồi mới nhận quà: "Cám ơn chú ạ"

Cậu cũng không hiểu thẻ này là cái gì, chỉ cho rằng đây là tấm thẻ bình thường, cầm đến trên tay còn cạy chơi, Giang Minh Viễn chỉ nhìn cậu nghịch, cũng không ngăn cản, chỉ nói một câu đừng nhét vào miệng.

"Vâng ạ." Tinh Tinh ngồi trên ghế sô pha, đung đưa hai chân, tự chơi với mình.

Chu Hằng Viễn chỉ chú ý nhìn cậu, cả ăn cũng quên luôn, anh ta nhìn một hồi, lại nhỏ giọng hỏi Giang Minh Viễn: "Vẫn chưa nói?"

Giang Minh Viễn biết anh ta có ý gì, lắc đầu: "Vẫn chưa"

"Cậu còn lề mề cái gì nữa?"

"Cậu đừng quan tâm" Vẻ mặt Giang Minh Viễn lạnh nhạt nói: "Tôi có tính toán"

"Được thôi, dù sao cũng không phải giống của tôi." Anh ta nhìn Giang Minh Viễn bằng nửa con mắt, chuyển sang phía Tinh Tinh nhiệt tình hỏi: "Bạn nhỏ, mẹ của con đâu?"

 

Loading...