NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 105
Cập nhật lúc: 2024-09-21 00:42:45
Lượt xem: 44
“Diệp Kiều, kiếp trước mẹ đã cứu ba, mẹ quên rồi sao?” Giọng nói của Tiểu Cổn vang lên bên tai, bước chân của Diệp Kiều liền dừng lại.
“Mẹ, mẹ cứu anh ấy khi nào? Trước khi mẹ và ba con kết hôn, ngoại trừ một đêm…… chúng ta hoàn toàn không hề tiếp xúc với nhau, hiểu chưa?” Nói chuyện tình một đêm với trẻ con thì quá chướng tai. Cô thật sự không nhớ nổi, trước khi kết hôn, ngoại trừ lần say nắng đó, cô và anh còn có quan hệ gì sao?
“Kỳ nghỉ hè năm hai, mẹ và Lý Vận, Thẩm Hi Xuyên đi du lịch ở tỉnh Y, ở nhà trọ……” Giọng nói của Tiểu Cổn lại vang lên, cậu bé chỉ nói một câu này để nhắc nhở cô.
Ký ức của Diệp Kiều hiện về. Mùa hè năm đó, cô nhớ rõ đã cứu một người, nhưng không phải là Lục Bắc Kiêu.
Là một người đàn ông có râu quai nón rậm rạp, bị trúng đạn……
“Khoan đã! Tiểu Cổn, ý con là người đàn ông râu quai nón rậm rạp kia, là, là anh ấy?!” Diệp Kiều kích động nói.
“Lúc đó ba đang nằm vùng, cố ý hóa trang thành như vậy! Ngốc nghếch!” Tiểu Cổn ghét bỏ nói.
Diệp Kiều sững sờ, giữa dòng người qua lại, cô chỉ đứng yên ở ven đường, một hồi lâu sau cô mới đi về phía quảng trường, ngồi xuống băng ghế dài……
—
Trong phòng tắm, sương mù bốc lên, dòng nước rửa sạch thân hình trắng nõn, hoàn mỹ, uyển chuyển và thanh tú của cô gái, cô cũng cảm thấy cơ thể này của mình rất đẹp, đặc biệt là nốt chu sa trên ngực.
Buổi tối, Thẩm Hi Xuyên lại muốn cùng cô làm chuyện kia, nhưng bị cô từ chối một lần nữa.
Cô tuyệt đối không thể đi theo con đường cũ của mẹ ruột, mang thai trước khi kết hôn!
Cố Diệp Phi
Cô muốn giữ lại sự thuần khiết nhất của mình đến đêm tân hôn. Ở bên cạnh Thẩm Hi Xuyên, cô luôn lo được lo mất, dường như chỉ khi kết hôn với anh ta, trong lòng cô mới cảm thấy yên tâm!
Đúng lúc này, cánh cửa phòng tắm đột nhiên mở ra, Diệp Kiều sợ đến mức định hét lên nhưng miệng cô đã bị đối phương bịt lại.
“Đừng lên tiếng!” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên, mùi m.á.u tanh nồng nặc sộc lên mũi, chiếc gương phù đầy hơi nước mơ hồ phản chiếu hình ảnh cô bị người phía sau cầm s.ú.n.g uy hiếp.
Phòng bên cạnh truyền đến tiếng động rất lớn, dường như đang tìm kiếm ai đó.
Diệp Kiều sợ đến mức cả người run rẩy, cô gặp phải thế lực ngầm trong truyền thuyết sao? Từ lâu cô đã nghe nói tỉnh Y không an toàn, vùng biên giới thực sự rất hỗn loạn, là Thẩm Hi Xuyên nhất định muốn đến đây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-105.html.]
Điều khiến cô tuyệt vọng là hiện tại cô trần như nhộng!
Hồi lâu sau, bên ngoài không còn động tĩnh, nòng s.ú.n.g ngay huyệt thái dương cũng rời đi, người đàn ông buông cô ra và lảo đảo, ngã xuống bồn cầu. Diệp Kiều lập tức xoay người lại, liền nhìn thấy trên n.g.ự.c người đàn ông kia có một lỗ thủng đang chảy máu, trên sàn gạch đều là m.á.u đang chảy về phía cống thoát nước.
Cô sợ hãi, hét lên chói tai nhưng lại không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Người đàn ông râu quai nón rậm rạp, không thể nhìn rõ khuôn mặt của anh, thân hình cường tráng, tay chân dài, có sự hiện diện của anh, phòng tắm dường như chật hẹp, tù túng hơn.
CMN, thật đẹp!
Người đàn ông nheo mắt, liếc nhìn cô gái đang trần như nhộng, vừa thấy cảnh này, adrenaline liền tăng lên, thậm chí anh không còn cảm nhận được sự đau đớn trên miệng vết thương.
Diệp Kiều nhận ra tầm mắt của anh, cô muốn hét lên lần nữa.
“Đừng kêu, nếu không cả hai chúng ta đều sẽ chết!” Giọng nói trầm thấp, khàn khàn của người đàn ông vang lên.
Vô duyên vô cớ bị một người đàn ông nhìn thấy mọi thứ, cô thật sự muốn c.h.ế.t mà! Diệp Kiều sắp khóc, nắm lấy khăn tắm quấn quanh người, vừa định lao ra ngoài, người đàn ông đã vươn tay và nắm chặt cổ tay cô.
“Đừng chạy, tôi sẽ không g.i.ế.c cô!” Anh vừa nói vừa cố gắng đứng lên, lỗ thủng trên n.g.ự.c vẫn không ngừng chảy máu.
Anh đứng lên, cởi quần áo trên người ra, để lộ cơ bắp săn chắc và vết thương kia. Có lẽ đạn không trúng chỗ hiểm, nếu không anh đã c.h.ế.t từ lâu rồi.
“Đi, tìm một cây nến đến đây! Đừng nghĩ đến việc gọi người khác! Không có lợi cho cô!” Anh trầm giọng ra lệnh, âm thanh vẫn khàn khàn như cũ.
Cô thật sự đi tìm ngọn nến, nhìn anh ngồi trên nắp bồn cầu, trong miệng cắn chặt khăn lông, tay cầm một con d.a.o găm, đốt đầu d.a.o đỏ rực bằng ngọn nến, sau đó lấy đầu đạn ra……
Anh ngủ trong phòng tắm cả đêm, hôm sau tỉnh lại còn dọn dẹp sạch sẽ phòng tắm giúp cô, không để lại bất kỳ vết m.á.u nào.
Còn cô, cuộn tròn ở góc giường, sợ hãi đến mức cả đêm qua mất ngủ.
“Cô tên gì?” Trước khi rời đi, người đàn ông nhìn cô, trầm giọng hỏi.
Cô lắc đầu.
Người đàn ông bước đến cạnh bàn, mở ba lô của cô, lấy thẻ sinh viên của cô rồi mở ra……