NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1259
Cập nhật lúc: 2024-10-03 19:03:23
Lượt xem: 6
“Ưu Ưu?” Anh liền cất tiếng gọi với vào nhà sinh bên cạnh, kết quả, trong nhà vệ sinh cũng trống không.
Lại chơi trốn tìm với anh?
Anh đi đến bên cạnh tủ quần áo, cong môi lên nở nụ cười xấu xa, một 7x như anh vẫn rất vui lòng mà chơi trốn tìm với 8x đó!
“Thỏ trắng trốn cho kỹ đó, sói xám tới đây!”
Nói xong liền dùng sức mở ra!
Quần áo của anh được nhét lộn xộn vào trong tủ, mới vừa mở ra cũng rơi ra không ít, nhưng mà, bên trong đó nào có dáng người của cô?!
Cả cái bóng cũng không có!
Trên lầu cũng chỉ có một phòng ngủ cùng một nhà vệ sinh, cho nên, cô căn bản là không có trên lầu!
Anh lập tức đi xuống lầu tìm hết một lượt, cuối cùng mới xác định, cô không có ở nhà!
Giận dỗi tới mức bỏ nhà ra đi sao?
Gọi điện thì cô tắt máy, hơn nữa, điện thoại của cô còn nằm trên tủ đầu giường, cô không mang theo.
Đường Thiếu Đình khẽ cắn môi, cô còn chưa mặc quần áo vào, lại có thể đi đâu được?!
Anh chợt nhớ lại lúc sáng cô có nói.
Anh tự tin mà cong môi lên, vô cùng chắc chắn, rằng cô sẽ không thoát khỏi được lòng bàn tay của anh!
Thay vì ra ngoài tìm, anh lại gọi điện, phân phó cho đàn em Mã Tử giúp anh đi tìm cô, tiện tay quan sát cô, còn anh thì bận rộn trong nhà bếp cho bữa tiệc lớn trưa nay!
Thịt kho tàu được được nhỏ lửa hầm trong chiếc niêu, cơm trắng cũng đã nấu xong, anh liền gọi điện thoại ra ngoài, “Bây giờ cô đang ở đâu?”
Bởi vì tự tin rằng Mã Tử đã tìm thấy được cô, cho nên anh mới có giọng điệu như vậy.
“Anh Đình! Tụi em vẫn chưa tìm thấy chị dâu!” Anh vốn vẫn rất bình tĩnh, vừa nghe thấy Mã Tử nói như vậy, lập tức ngây người ra.
Đã qua một tiếng đồng hồ rồi, vậy mà bọn họ vẫn chưa tìm được cô!
Cố Diệp Phi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1259.html.]
Cho tới bây giờ, chưa có người nào mà anh không tìm ra trong vòng mười phút!
Tới lúc này Đường Thiếu Đình mới ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, lập tức gác máy, chuẩn bị ra ngoài đích thân đi tìm.
Trước khi anh ra khỏi cửa, còn cẩn thận kiểm tra lại một lượt từ trên lầu xuống dưới, còn kiểm tra camera ngoài cổng lớn, căn cứ theo camera, tám giờ rưỡi cô ra ngoài, trên người mặc chiếc áo sơ mi rộng thùng thình, cùng chiếc quần tây rộng xắn gấu.
Cô cho rằng, anh thật sự sẽ không tìm thấy cô có phải không?
Chuyện đó là không thể nào!
Toàn bộ đàn em cùng Mã Tử đều xuất phát, cả thành phố đều bị bọn họ lật tung lên, kết quả, vẫn không tìm thấy được Ưu Ưu!
Khi Đường Thiếu Đình đưa tay lên xem đồng hồ đến lần thứ ba, thì đã là hai giờ chiều, vậy mà anh vẫn chưa tìm được cô!
Lại gọi cho cô một lần nữa, vẫn là tắt máy!
Vật nhỏ, em đã trốn đi đâu vậy?!
Anh không tin vào chuyện này, liền quay trở về nhà, vì anh cho rằng cô đã về rồi, nhưng kết quả vẫn không có gì.
Từ mười một giờ sáng, liên tục tìm kiếm đến tận hơn bốn giờ chiều, Đường Thiếu Đình tự cho mình là thần thông quảng đại, không có người nào mà anh không tìm được cũng bắt đầu trở nên luống cuống.
Ưu Ưu mất tích thật rồi!
Anh đứng bên đầu máy mà hút thuốc, ánh mắt đảo qua dòng người tấp nập, thì Mã Tử chạy đến chỗ anh, “Anh Đình! Đã điều tra hết camera giám sát của toàn thành phố, vẫn là không tìm ra được bóng dáng của chị dâu!”
Ánh mắt Đường Thiếu Đình dừng lại nơi khoảng không bất định, gương mặt không chút biểu cảm, “Bắt đầu từ các quán bar đang hoạt động, lục tìm thật kỹ từng quán một! Mọi người đi đến từng câu lạc bộ tìm lại một lần nữa! Tôi muốn nhìn thấy người trước tám giờ tối nay!”
Nếu như cô cố tình muốn chọc giận anh, mà đi chơi, vậy thì cô c.h.ế.t chắc rồi!
Nhưng trực giác lại mách bảo không phải như vậy!
Anh không sợ cô trốn đi, chỉ sợ rằng một mình cô nhóc như cô ở bên ngoài sẽ bị người ta bắt nạt!
Lần đầu tiên gặp nhau, là khi cô bị bọn đòi nợ đuổi giết, nếu như không có anh, vậy thì cô đã c.h.ế.t dưới lưỡi đao từ lâu rồi! Khu vực này vốn đã rất loạn, mỗi ngày đều xảy ra án mạng! Hoặc cũng có thể là bị bọn buôn người bắt cóc………
Anh bóp nát điếu thuốc đã cháy được một nửa, không thể nào nghĩ đến chuyện sau đó nữa, anh nhắm hai mắt lại, trong lòng trào dâng một trận giông bão.
Đúng ra sáng nay anh không nên bẫy ngược lại cô, còn đùa giỡn với cô, nhất định là cô nhóc đã cảm thấy anh không biết thương hoa tiếc ngọc nên mới giận dỗi bỏ đi rồi!