NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 133
Cập nhật lúc: 2024-09-21 01:27:04
Lượt xem: 45
Cậu đã nhìn thấy cái gì? Chắc chắn là ảo giác rồi! Cậu chơi game nhiều quá bị hoa mắt à!
Sao anh cả có thể tay trong tay với Diệp Kiều Kiều được? Làm sao có thể?!
Lục Bắc Trì trừng to mắt hết cỡ, lại nhìn sang.
Diệp Kiều vô thức muốn rụt tay về, nhưng mà, anh Kiêu nhà cô lại càng nắm chặt hơn, bởi vì quanh năm huấn luyện, bàn tay cầm s.ú.n.g thô ráp to lớn vững vàng bao bọc lấy bàn tay cô.
Không thể nào!
Lục Bắc Trì ngơ ra, vẫn không chịu thừa nhận.
Con nhóc Diệp Kiều Kiều này, Lục Bắc Trì cậu còn ghét, sao có thể lọt vào mắt xanh của anh cả được?! Bông hoa xinh đẹp nhất đại viện, anh còn chẳng thèm nhìn!
Tuy rằng Diệp Kiều Kiều bây giờ quả thật xinh đẹp hơn bông hoa xinh đẹp nhất đại viện gấp ân lần!
“Trì Tử! Ngây ngốc ra đó làm gì? Mày không nằm mơ đâu! Qua đây gọi chị dâu đi!”. Lục Bắc Kiêu cất giọng nói, câu cuối cùng là dùng giọng ra lệnh.
Đm!
Chị dâu?!
OH, NO!
Diệp Kiều chỉ cảm thấy Lục Bắc Trì giậm chân tại chỗ, như thể không thể chấp nhận được khi “cha cậu tìm một người mẹ kế cho cậu” vậy.
Cố Diệp Phi
Cô không nhịn được bật cười, đắc ý nhìn cậu thiếu niên mặc áo bóng rổ kia.
“Anh…anh cả! Anh cả…anh!”. Lục Bắc Trì tức giận đến mức nói không nên lời, nhìn dáng vẻ đắc ý của Diệp Kiều Kiều, cậu càng tức!
Đm, có để cho người ta sống nữa hay không! Hôm qua vừa mới bị con nhóc này bắt gọi là “ngài Kiều” trước mặt anh chị em bạn bè trong đại viện, bây giờ con mẹ nó lại bắt cậu gọi là chị dâu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-133.html.]
Diệp Kiều Kiều thế mà lại là chị dâu của cậu!
“Lục Bắc Trì! Cậu tỏ thái độ gì đó?! Qua đây gọi chị dâu cho anh!”. Thấy dáng vẻ quỷ quái của Lục Bắc Trì, Lục Bắc Kiêu nghiêm nghị nói.
Thằng nhóc thúi này không nể mặt vợ anh chút nào! Thích ăn đòn đây mà!
Anh cả nổi giận rồi, Lục Bắc Trì nào có dám giở trò, ủ rũ cúi đầu đi tới trước mặt bọn họ.
“Trì Tử, nếu đã bị em bắt gặp, anh cũng không giấu em nữa, Diệp Kiều là chị dâu của em! Về sau, bất kể là ở đại viện hay là trong trường học, em phải nghe theo cô ấy! Thấy cô ấy như thấy anh, tôn trọng cô ấy như tôn trọng anh, hiểu chưa?”. Lục Bắc Kiêu nhìn em trai cúi đầu, trầm giọng nói.
“Em, em, em, em nghe lời cô ta…?”. Lục Bắc Tri đang định phản bác, nhưng mà câu tiếp theo đã bị sắc mặt hủy diệt của anh cả làm nghẹn trở về.
Diệp Kiều nhìn vẻ mặt “Nô tì không làm được!” của Lục Bắc Trì, trong lòng đã sớm cười điên dại, thật ra, thế này đúng là làm khó thằng nhóc này. Phải biết rằng, lúc trước cô và Lục Bắc Trì luôn đối chọi nhau, đến mỗi cuối tuần, ngày nghỉ, cô lại dẫn nhóm người Thẩm Hi Xuyên từ đại viện hải quân đến đại viện bên này chơi, sau khi bị Lục Bắc Trì phát hiện, hai nhóm người không thể không đánh nhau, đại viện hải quân dĩ nhiên không phải là đối thủ của đại viện này, đánh không lại, cô bỏ chạy đi cáo trạng với ông nội.
Vì việc này mà Lục Bắc Trì bị dạy dỗ không ít!
Bây giờ cô đã thay đổi, trở thành bà xã của người anh cả mà cậu sùng bái nhất bội phục nhất, cậu nào có thể chấp nhận nổi?
“Anh cả!”. Lục Bắc Trì giậm chân, tỏ vẻ như sắp khóc.
“Gọi chị dâu!”. Lục Bắc Kiêu lạnh lùng ra lệnh.
Lục Bắc Trì run run trong lòng, nhìn về phía Diệp Kiều, tâm không cam tình không nguyện gọi: “Chị dâu…”
“Lớn tiếng chút! Chưa ăn cơm à?”. Lục Bắc Kiêu ra vẻ thủ trưởng dạy dỗ lính quèn.
“Chị dâu!”. Lục Bắc Trì lớn tiếng gọi, âm lượng đó phải gọi là bay cả nóc nhà.
“Ngoan ngoan ngoan! Nói nhỏ chút!”. Diệp Kiều vội vàng nói, sợ bị người lớn nghe được: “Trì Tử à, chị biết cậu nhất thời không thể chấp nhận được, không sao. Chị và anh Kiều cũng không có ý định công khai quan hệ vào lúc này, trước tiên cậu hãy cứ giữ bí mật, đừng nói trước mặt ông bà nội, cũng đừng nói trước mặt những người khác”.
“Nó phải chấp nhận!”. Lục Bắc Kiêu lạnh lùng nói với vẻ mặt nghiêm túc.