Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1596:Cưới em ấy! Được không ạ?!

Cập nhật lúc: 2024-10-06 17:39:53
Lượt xem: 4

Lòng yêu cái đẹp người nào cũng có, huống chi là thiếu-nữ-xinh-đẹp như hoa như ngọc!

Trần Tiểu Quả thực bị dọa khóc! Đau chỉ là phụ, quan trọng là cô ấy sợ bị hủy dung!

Thời điểm bị ngã, mặt cô cọ xuống đất, không cần nhìn cũng biết, chắc chắn đã bị mất miếng da rồi!

“Đều tại anh! Diệp Nhất Mộc! Nếu em bị hủy dung, anh cũng đừng hòng sống!” Trần Tiểu Quả khóc lóc gào lên.

Đại thiếu gia Diệp nghe cô nói vậy, hãi hùng khiếp vía hoàn toàn không còn men say, anh không sợ Trần Tiểu Quả báo thù anh, mà là sợ em gái đẹp như hoa bị hủy dung!

“Em gái ngoan, để anh nhìn xem!” Nói rồi, anh dịch cái tay Trần Tiểu Quả che mặt ra, nương theo ánh đèn đường, nhìn tỉ mỉ mặt cô.

Chỗ xương gò má quả thực bị cọ trầy da, còn dính rất nhiều bụi!

Trái tim Diệp Nhất Mộc siết chặt!

Nếu để lại sẹo, cô phải làm sao?!

Làn da tiểu nha đầu vừa trắng vừa mềm, gương mặt trứng ngỗng hoàn mỹ không tì vết, để lại sẹo thì rất đáng tiếc!

Đại thiếu gia Diệp vội chuẩn bị gọi taxi đi bệnh viện, bảo tài xế trong nhà tới đón bọn họ anh sợ chậm trễ thời gian.

Cố Diệp Phi

——

Khoa cấp cứu bệnh viện.

“Chị gái ơi, mặt em có bị để lại sẹo không ạ?” Trần Tiểu Quả nước mắt lưng tròng, vội vàng hỏi y tá đang giúp cô rửa sạch vết trầy da trên mặt.

“Vết thương chỗ xương gò má của em bị thương khá nặng, có lẽ sẽ để lại chút vết sẹo. Qua mấy ngày miệng vết thương kết vảy thì em đừng gãi, chờ nó tự bong ra từng màng. Trong lúc đó cần phải ăn kiêng, đồ cay, đồ kích thích em không nên ăn, nước tương, cà phê tốt nhất cũng đừng dùng, chủ yếu là chú ý chống nắng!” Y tá dặn.

Lúc này, Diệp Nhất Mộc đi đóng phí lấy thuốc vừa vặn trở về, Trần Tiểu Quả trừng anh.

Ra bệnh viện, tài xế anh gọi đã tới.

“Tại anh hết! Diệp Nhất Mộc! Em hận anh c.h.ế.t đi được!” Trần Tiểu Quả tức giận nói, nói xong thì cô tự đi mất.

Đại thiếu gia Diệp vội vàng tiến lên giữ chặt cô, “Em gái ngoan nào, anh còn không muốn trên mặt em có sẹo hơn em đấy, em gái anh đáng yêu như thế, để lại sẹo rất đáng tiếc đúng không?! Yên tâm đi, hiện tại kỹ thuật laser phát triển, dù có để lại sẹo cũng có thể xóa được! Đừng lo lắng!”

Trần Tiểu Quả vẫn trừng anh.

Cuối cùng, cô vẫn bị anh kéo lên xe.

Dọc theo đường đi, Đại thiếu gia Diệp không ngừng dỗ cô, Trần Tiểu Quả vẫn luôn không cho anh sắc mặt tốt.

Kết quả tới nhà cô, mới vừa vào nhà, cô đã bị cô Chu dạy dỗ một trận!

Chu Mạt không phải không nhìn ra tâm ý của con gái bảo bối nhà mình với thằng nhóc thúi này, chỉ là thằng nhãi này, từ nhỏ đã là củ cải nhỏ trăng hoa, năm đó vào lúc anh học lớp hai tiểu học, anh đã nói chuyện với nữ sinh cả ngày, bà sợ con gái chịu thiệt!

“Cô Chu, nếu trên mặt Tiểu Quả Tử để lại sẹo thật, cháu chắn chắn sẽ phụ trách!” Đại thiếu gia Diệp cười tủm tỉm nói.

“Sao cháu phụ trách được?!”

“Cưới em ấy! Được không ạ?!” Bạn học Diệp Nhất Mộc vô cùng đàn ông nói, anh nói xong, chính bản thân anh cũng giật nảy mình.

“Tôi khinh……! Tôi sẽ không cho con gái tôi nhảy vào hố lửa!” Cô Chu vội phản bác, lúc này, Trần Tiểu Quả tránh ở sau cửa phòng cô lại nghe rõ ràng, trên má tiểu nha đầu không khỏi nổi lên màu đỏ ửng.

“Cô Chu! Sao cháu lại là hố lửa được?!” Diệp Nhất Mộc tức giận nói.

Tuy câu vừa rồi của anh là lời vô tâm, nhưng anh phát hiện hình như mọi người đều coi anh là hái hoa tặc!

Anh trăng hoa, anh thừa nhận.

Nhưng cũng chỉ chơi chơi mà thôi, nào có thật sự phong lưu thành tính chứ?!

Mẹ nó sống đến 18 tuổi, đến miệng nữ sinh anh còn chưa hôn được! Đến cuối anh mới là người thuần khiết nhất, thế mà còn tiếng thúi rõ ràng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1596cuoi-em-ay-duoc-khong-a.html.]

Đúng là đủ nghẹn khuất!

“Được rồi được rồi, cháu mau đi đi, chú của cháu sắp quay lại, nếu ông ấy biết cháu làm Trần Tiểu Quả hủy dung, chắc sẽ đánh c.h.ế.t cháu!” Chu Mạt ghét bỏ đuổi anh đi.

Đại Ngốc chỉ có một cô con gái bảo bối, thương vô cùng, cho dù đã có chính sách đẻ hai con, bà cụ ở quê ngóng trông ông có thêm đứa cháu trai cho Trần gia, ông là đại lão gia đến từ khu vực tư tưởng trọng nam khinh nữ còn nghiêm trọng, mấy năm nay vẫn c.h.ế.t sống không chịu sinh thêm!

Diệp Nhất Mộc sợ tới mức lanh lẹ lẩn đi, lúc ở dưới tầng gặp được chú Đại Ngốc vẻ mặt hiền lành, anh chột dạ chào hỏi, rồi chạy!

……

Bên phía kia, Cổn gia nắm tay Lâm Dương, chậm rì rì đi ở trong khu nhà, đã mấy lần Lâm Dương muốn tránh anh, sợ bị hàng xóm đi qua nhìn thấy, hoặc là bị cảnh vệ tuần tra nhìn thấy.

Nhưng anh bá đạo nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, không chịu buông ra một chút.

“Đúng rồi, cái này cho anh! Nếu như bị ông nội phát hiện trên người em có thứ này thì nguy!” Lâm Dương lấy hộp Durex cỡ S từ ba lô ra, nhét vào trong tay anh, phỏng tay như củ khoai lang nóng.

“Cho anh làm gì? Thương hiệu này rẻ, ít nhất phải dùng Okamoto, hơn nữa size quá nhỏ!” Cổn gia đánh giá cái hộp trong tay, nghiêm trang nói bậy.

Em gái Lâm trong sáng như nước tinh khiết, có hơi ngốc.

Một hồi lâu sau, cô mới bừng tỉnh đại ngộ!

“Hóa ra áo mưa nhỏ là ý này ạ?!” Cô chợt nhận ra, Durex thường thấy, Okamoto hiếm hơn, bây giờ cô mới phản ứng lại được.

Áo mưa nhỏ, hình dung này quá chuẩn xác!

Anh, anh còn nói size S quá nhỏ, ý kia tức là……

Nghĩ vậy, khuôn mặt nhỏ của Lâm Dương càng nóng!

Anh cưng chiều xoa đầu cô, “Mới hiểu à, cô gái ngốc!”

Khi nói chuyện, anh tiện tay ném hộp Durex size S vào thùng rác!

Lâm Dương né tránh anh đi nhanh hơn, trợn trắng mắt với anh, “Sao anh đen tối thế chứ?! Có phải ngày thường cũng làm không ít chuyện xấu sau lưng em không?!”

Cổn gia không những không tức giận, anh còn cảm thấy tiểu nha đầu thông suốt không ít, đã biết ghen tị!

“Em nói chuyện xấu là chỉ cái gì?” Anh dồn cô vào trong một góc kín, trêu đùa cô.

“Thì là, thì là chuyện không đứng đắn đó!” Lâm Dương tức giận phản bác.

“Không đứng đắn sự là chuyện gì?” Anh tiếp tục hỏi.

Cô quá ngoan lại quá trong sáng, anh thật sự muốn cô tà ác một chút.

Lâm Dương: “……”

“Nói nhanh lên xem! Em đã biết những chuyện không đứng đắn gì!” Anh lại nói.

“Nghe nói, nam sinh các anh tuổi này đều thích đi cơ sở chăm sóc massage, chỗ đó có các cô “đào”……” Lâm Dương cúi đầu, thấp giọng nói thầm.

“Cơ sở chăm sóc massage cũng hiểu à…… Nha đầu của anh đúng là lớn rồi…… Em cảm thấy anh là loại người này sao?” Tay anh vỗ về thùy tai cô, thấp giọng hỏi.

Cảm giác run rẩy từng đợt lại tới nữa, chọc cho cô không ngừng nuốt nước miếng, hơi thở cũng nặng hơn, theo bản năng cô muốn né tránh, anh lại chơi bên thùy tai của cô.

“Ai, ai biết anh chứ! Em thấy anh rất lưu manh, lỡ đâu đã từng đến rồi…… Ưm ——” Cô còn chưa nói hết đã bị anh chặn môi!

Đêm nay anh uống chút rượu, giữa môi răng còn vương hương rượu, hơi say mê người……

Tay anh giữ chặt eo cô, một tay khác ấn lưng cô, không ngừng ấn cô vào trong n.g.ự.c anh, dùng sức vội vàng!

Lâm Dương hơi hoảng, rồi lại rất say mê……

Cũng không biết đã trải qua bao lâu, trong bóng tối, anh mới buông cô ra, môi anh còn ở trên cánh môi cô, luyến tiếc rời đi……

Thiếu niên trưởng thành khí huyết hừng hực, trên người có nơi đã đau đến khó chịu, khi mở miệng, giọng anh khàn đáng sợ: “Tờ giấy trắng anh đây vẫn luôn chờ được em viết vẽ lên trên đấy, chỉ để một mình em nghịch thôi!”

Loading...