NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 534
Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:13:46
Lượt xem: 23
"Cục cưng, nói cho anh nghe, trong lòng em có cảm giác gì? Hả?" Anh trầm giọng hỏi sau khi hôn cô.
Diệp Kiều bị anh hôn đến thần hồn điên đảo, "Kích thích, sợ có khách đến!"
Cố Diệp Phi
"..." Lục Bắc Kiêu.
"Anh không hỏi cái này! Là lời tỏ tình của tên tóc vàng em có cảm giác gì?! Nói thật ra!" Anh nghiêm túc nói, đưa cô ra khỏi vòng tay của mình, đối mặt với anh.
Lần này đến lượt Diệp Kiều bó tay!
"Kinh ngạc hoảng sợ, bất ngờ, còn muốn đi đánh anh ta một trận!" Cô cúi đầu như nói thật, "Anh Kiêu! Đây là lời thật lòng! Sao em có thể có bất cứ tình cảm nam nữ gì với anh ta được chứ!"
Bây giờ cẩn thận nhớ lại mới ý thức được, đúng là trước kia Tiện Tiện hình như có thả thính cô thật!
Nói kiếm tiền muốn nuôi cô!
Biệt danh của Msn, cô lấy tên Queen, anh ta lấy tên King.
Nghe nói cô đến tháng đau bụng, anh đến đại viện gọi cô ra công lấy thuốc...
Tiện Tiện thối thực sự muốn đánh cho anh một trận!
"Tiệc cưới cho anh ta một thiếp mời!" Khuôn mặt Lục Bắc Kiêu tuấn tú lạnh lùng nói.
???
Diệp Kiều kinh ngạc nhìn anh.
Trong phút chốc đã hiểu ra ý nghĩa của hũ giấm lớn, đây là muốn tra tấn Tiện Tiện mà!
"Mời! Mời!" Trong lòng Diệp Kiều vô cùng không muốn.
Bên kia Diệp Thành và Hoa Nhụy vừa nói vừa cười.
Cậu cả nhà họ Diệp tuy là **, lại không chút kiêu ngạo nào, mỗi câu mỗi tiếng đều gọi "Tiểu Hoa Nhụy", "Em gái". Nhưng sau khi có hai nhân viên khác của quán tới, anh cũng không thân thiết với họ như với Hoa Nhụy! Dù sao lúc Hoa Nhụy ở tỉnh Y họ cũng đã từng gặp nhau rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-534.html.]
"Cậu cả họ Diệp nhà chúng ta đúng là được cái này mất cái kia mà!" Lúc tiễn vợ đi học xong, Lục Bắc Kiêu ngồi lại vào nghe, nói với Diệp Thành đang ngồi ở ghế sau.
Đâu còn dáng vẻ hớn hở nữa.
"Cậu cả Lục, cậu đang nói ai thế? Nói ẩn nói ý, tôi mất gì được gì chứ?!" Dáng vẻ của Diệp Thành như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc.
"Mất Thư Dư, được Hoa Nhụy!" Anh lái xe, vừa cất giọng nói.
"Mẹ kiếp! Đùa cái gì đấy! Tôi đối xử với Hoa Nhụy như anh trai thương em gái được chưa! Trong mắt lưu manh cái gì cũng xấu xí!" Diệp Thành phản bác.
Lục Bắc Kiêu nhếch miệng lên từ chối cho ý kiến, chờ cậu cả Diệp tương lai bị vả vào mặt!
Mấy ngày cuối tháng 9, việc học của Diệp Kiều rất nhiều nhưng phải xin nghỉ hai ngày, vội đi chụp ảnh cưới.
Lục Bắc Kiêu đã thuê một đội nhiếp ảnh chuyên nghiệp để cung cấp dịch vụ một kèm một. Sau khi chụp hai bộ trong nhà, lại chụp ngoại cảnh. Diệp Kiều muốn concept tư thời học sinh trong trắng đến khi bước vào hôn nhân. Cô và Lục Bắc Kiêu mặc áo sơ mi trắng, quần jean, giày giày Cavans, trông như những học sinh trung học năng động, đi đến khuôn viên trường chụp ngoại cảnh.
Trong quá trình huấn luyện quân sự, mặc đồ quân sự, chụp một cảnh học viên và huấn luyện viên.
Và nhiều cảnh khác nhau trong đại viện.
Tấm hình cưới phóng to được làm xong trước hôm cưới, treo trên đầu giường bọn họ.
"Anh Kiêu, hiệu quả thế nào? Rất muốn lẻn về nhà xem thử!" Diệp Kiều cầm điện thoại gọi điện, dáng vẻ mê muội.
Lúc này cô đang sân nhà bà ngoại, cô đã ở đây được bốn năm ngày rồi. Bà ngoại nói cái này mới gọi là nhà gái!
Con gái sắp đi lấy chồng phải ở nhà mình đến khi được đón dâu, không được gặp mặt nhà trai, không ở nhà trai!
Đây có thể là một ** cay đắng cho một cặp vợ chồng!
Mỗi khi trời tối lại gọi điện một hoòi lâu!
“Mỹ nam mỹ nữ, em nghĩ thế nào?” Lục Bắc Kiêu đứng ở cuối giường, nhìn ảnh cưới ở đầu giường, khóe miệng nhếch lên tự tin nói.
Ánh mắt anh vẫn luôn nhìn vào cô dâu mặc váy trắng trên người, mà bên cạnh cô dâu là anh đang mặc quân phục!