Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta cùng kim chủ bá đạo xuyên tới quá khứ - Chương 878

Cập nhật lúc: 2024-06-17 21:33:06
Lượt xem: 54

“Đương nhiên rồi, công việc lặt vặt, tính công mỗi tuần trả lương một lần, nếu các đồng chí đồng ý thì có thể tới báo danh.”

Trong thành phố có không ít người bán sức lao động nhưng có một vài người chuyên lảng vảng trong thành phố để nhìn chằm chằm vào những công việc lặt vặt thế này, hơn nữa phần lớn họ đều là đàn ông, lúc những người khác nhận được tin tức thì đơn vị đã không tuyển người nữa rồi.

Sau khi Kha Mỹ Linh nói thế, mặt mọi người không hiện ra chút ghét bỏ nào mà còn nhao nhao đi báo danh.

Có một vài nhân viên thực sự cần việc vặt để kiếm tiền nuôi sống gia đình, một số khác thì mong muốn xuất hiện trước mặt Kha Mỹ Linh cho sớm để sau này mưu cầu vị trí tốt hơn.

Bất kể là thế nào, mọi người đều vô cùng tích cực.

Mấy nhân viên đăng ký đều bận như chong chóng, vừa sợ ghi sai thông tin, vừa lo lắng cho Kha Mỹ Linh.

Nhiều người báo danh thế này, từ chối ai cũng không tốt, nhưng nếu nhận hết thì chỉ tiền công một ngày thôi đã không hề ít rồi.

Kha Mỹ Linh lại tươi cười ở bên cạnh báo tin ngày kia sẽ thi cho những người báo danh.

Bởi vì cô yêu cầu tương đối cao nên những người phía trước không nhiều lắm, còn có người báo danh thay con cái và hàng xóm.

Hai tiếng sau, đám người mới dần tản đi.

“Phù, các đồng chí điên cuồng thật đấy, vừa rồi sắp khiến cho kính tôi rớt hẳn xuống...”

“Ui trời, mọi người sợ đăng ký sau thì không tuyển người nữa nên chen lên trước, hung hăng dọa người thật đấy.”

Bọn họ thở phào oán giận vài câu sau đó đồng loạt nhìn Kha Mỹ Linh.

Những lo lắng lúc trước giờ đây hoàn toàn lộ ra.

“Cô Tiểu Kha, cô tuyển công nhân làm việc vặt nhưng cũng không thể nhận hết chứ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./ta-cung-kim-chu-ba-dao-xuyen-toi-qua-khu/chuong-878.html.]

“Có rất nhiều người thực ra không nhất đinh là có thể làm được những công việc như vậy nhưng cô không tuyển họ, sau này chắc chắn họ sẽ quậy tung lên.”

“Tôi cảm thấy một vài đồng chí chỉ muốn gây rối để bắt thóp cô.”

Bọn họ đã thấy rất nhiều người rời đơn vị về nhà đợi tin tức. Một vài đồng chí an phận, tổ chức sắp xếp thế nào thì họ nghe theo như thế.

Nhưng có một vài người lúc nào cũng muốn kiếm lời, tổ chức không sắp xếp thỏa đáng, dù có bồi thường họ cũng không bỏ qua.

Chỉ cần có người dẫn đầu, đội ngũ gây sự sẽ càng ngày càng lớn mạnh, không biết cô Tiểu Kha xinh xắn, yếu ớt này đối phó lại thế nào.

Kha Mỹ Linh khẽ cười: “Tôi hiểu suy nghĩ của mọi người, khu này rất rộng, ngoại trừ mấy tòa nhà chính với phòng xưởng bất động ra, những cây cối hoa cỏ khác, thậm chí là bùn đất cũng đều phải thay mới.

Mặc dù chúng ta dùng máy móc làm những công việc nặng nề nhưng còn có rất nhiều việc nhỏ khác cần người ta đích thân làm. Việc thì nhiều, tôi chỉ cần định giá những công việc này thôi.

Họ có thể làm bao nhiêu việc thì có thể nhận bấy nhiêu tiền.”

Mọi người lập tức hiểu ra, nếu nói theo công xưởng thì là tính tiền theo sản phẩm.

Có vài người lười biếng, làm không được bao lâu thì không cần người khác gây khó dễ, tự mình không ở được nữa thì rời đi thôi. Mà người cần tiền thực sự sẽ không quan tâm việc nặng hay bẩn, ngược lại họ thích tính toàn theo lượng công việc lớn nhỏ.

Có điều tuyển người làm việc vặt được tiến hành sau kỳ thi văn hóa, chỉ có tuyển được tầng lớp lãnh đạo rồi mới có người duy trì công tác đâu vào đấy.

Những người quay về từ công xưởng đều nhao nhao nói chuyện thi cử cho người nhà, hàng xóm.

Đây là một cơ hội để bán nhân tình, người có chút đầu óc sẽ không bỏ qua.

Những người tốt nghiệp cấp ba ở nhà đợi việc đều chạy đi cầm sách giáo khoa để bù đắp lại kiến thức, thực sự là mất ăn mất ngủ, chỉ hy vọng mình nước đến chân mới nhảy thế này sẽ có chút tác dụng.

Người nhà họ Địch mang theo túi lớn túi nhỏ, tìm tới theo địa chỉ.

“Xin chào đồng hương, đây là viện dưỡng lão Khang Lạc sao?”

Loading...