Thâm Tình Lặng Lẽ - 264. Từ chối

Cập nhật lúc: 2025-03-11 08:31:08
Lượt xem: 1

Triệu Uyển Nhu nói xong thì chính cô cũng bị giật mình vì giọng nói khàn khàn, nghèn nghẹt của bản thân. Thím Hai cũng nghe ra được chất giọng không bình thường kia của cô chủ. Mắt của thím lại nhìn thấy nét mặt lạnh ngắt của cậu chủ. Trong đầu thím Hai lóe lên suy đoán. Lẽ nào cô chủ và cậu chủ đang giận dỗi nhau rồi? Con dâu nhà thím Hai cũng thường nói giọng mũi như thế mỗi khi cãi nhau với con trai của thím. Đấy là vì con bé tức giận đến không ngủ được và cứ khóc suốt đêm. Tuy nhiên, sau khi nghe vợ nói bằng giọng mũi như thế thì thằng con trai của thím Hai cũng biết hạ một bậc thang xuống, vừa dỗ ngọt vừa làm hòa với vợ.

 

Thế nhưng, thím Hai biết rõ, cậu chủ mặt lạnh của nhà này không có được kỹ năng dỗ vợ như thế. Nhìn dáng đứng cứng ngắc và nét mặt lạnh ngắt của tảng băng nào đó, thím Hai biết ngay rằng cậu chủ của thím đang lo lắng đến tím tái cả tâm hồn luôn rồi. Thím Hai tức đến muốn dậm chân. Cậu chủ của thím đúng là ngốc quá đi mất. Cậu cứ đứng như cột sắt giữa trời thế thì làm sao vợ cậu hiểu được tình cảm của cậu đây hả? Rồi làm sao mà có bậc thang để hai vợ chồng bước xuống mà hòa thuận lại với nhau?

 

Thím Hai thở dài, đưa mắt liếc quanh một vòng. Thím chỉ là một người giúp việc theo giờ, theo nguyên tắc thì không nên và cũng không được phép xen vào việc riêng của chủ thuê. Nhưng Thái Lãnh Hàn trong lòng của thím Hai thì không chỉ là chủ thuê, mà còn gần như là con trai của thím rồi. Còn Triệu Uyển Nhu thì dịu dàng, tốt bụng, cũng được thím Hai xếp chung vào hàng của con dâu nhà mình. Vậy là, thím Hai nhanh chóng nghĩ cách để làm “đại sứ hòa bình” giúp cậu chủ và cô chủ.

 

Tầm mắt của thím Hai bắt gặp chú cún cưng của cậu chủ, Ha Ha, đang nhảy nhót nhặng xị và sủa vang trời nơi chuồng nhỏ ngoài sân. Bình thường cứ đến giờ này là Thái Lãnh Hàn đã đưa Ha Ha cùng chạy bộ được một lúc rồi. Thế nên bây giờ Ha Ha đang rất cuồng chân, muốn được thỏa thuê chạy nhảy mà sủa liên hồi để thúc giục. Tràng sủa của Ha Ha khiến thím Hai nảy ra sáng kiến. Thím nhoẻn miệng cười, ra vẻ khuyên nhủ:

 

- Cô chủ à, sức khỏe của cô đúng là không được tốt lắm. Tôi nghĩ là cô nên rèn luyện thân thể thêm cho khỏe mạnh hơn.

 

Triệu Uyển Nhu ngẫm lại, cảm thầy thím Hai nói cũng không sai. Thể chất của cô từ trước đến nay vốn đã không mấy khỏe khoắn. Từ khi đến căn biệt thự này, Triệu Uyển Nhu đã bị cảm đến mấy lần. Hôm nay cũng vậy, rõ ràng đêm qua Thái Lãnh Hàn đã khoác cho cô chiếc áo to sụ, dày cộm như thế mà sáng nay cô vẫn bị cảm. Triệu Uyển Nhu cảm thấy, cô đúng là phải rèn luyện thân thể thêm. Thế là Triệu Uyển Nhu ngoan ngoãn gật đầu:

 

- Vâng, để lát nữa cháu sẽ tìm một chỗ đăng ký tập thể dục.

 

Thím Hai lại mỉm cười:

 

- Đâu cần phiền phức như thế. Cậu chủ sáng nào cũng chạy bộ này. Hay là cô cùng với cậu chủ chạy bộ đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tham-tinh-lang-le/264-tu-choi.html.]

 

Những lời đề nghị của thím Hai đúng là quá hấp dẫn. Tảng băng nào đó vô thức đứng càng thẳng hơn, hai mắt lấp lánh như hai ngôi sao tỏa sáng.

 

Triệu Uyển Nhu nhìn dáng lưng thẳng tắp kia, trong lòng vừa buồn bực lại vừa ngượng ngùng. Cô nhỏ giọng:

 

- Như thế… không tiện lắm đâu.

 

Bả vai của Thái Lãnh Hàn khẽ sụp xuống. Ánh sáng trong mắt của hắn ảm đạm đi không ít. Dáng vẻ đó của cậu chủ làm thím Hai xót lòng xót dạ quá đỗi. Thím bèn tiếp tục đề nghị:

 

- Có gì đâu mà không tiện? Cô cùng chạy bộ với cậu chủ là vừa vận động thân thể, lại vừa tiết kiệm thời gian và tiền bạc, lại còn vui nữa.

 

Đôi vai của Thái Lãnh Hàn lại thẳng lên, căng ra trong hy vọng. Triệu Uyển Nhu vẫn còn buồn bực nên ngập ngừng:

 

- Có lẽ… không được đâu. Cháu… không quen dậy sớm…

 

Đây rõ ràng chỉ là cái cớ để từ chối, Triệu Uyển Nhu nói xong cũng cảm thấy không được ổn thỏa cho lắm. Thái Lãnh Hàn lại càng thêm u ám thảm sầu. Quả nhiên là Triệu Uyển Nhu đã chán ghét hắn thêm rồi, cho nên cô mới không muốn chạy bộ cùng hắn. Cô từ chối việc chạy bộ, hay là muốn từ chối hắn? Có lẽ, việc cùng xuất hiện bên cạnh hắn cũng khiến cô khó chịu. Thậm chí, việc cùng hít thở một bầu không khí với hắn cũng khiến cô cảm thấy… kinh tởm… Suy nghĩ này vừa hiện ra trong đầu, Thái Lãnh Hàn bất giác cảm thấy khó thở. Hắn chống tay vào tường, giả vờ nép sang một bên nhường đường cho Triệu Uyển Nhu.

 

Triệu Uyển Nhu mím môi bước ngang qua Thái Lãnh Hàn. Trong lòng của cô thầm nhắc bản thân phải tỏ ra lạnh lùng để đáp trả thái độ quá đáng của hắn vào tối đêm qua. Thế nhưng, khi đi ngang qua Thái Lãnh Hàn, mắt của Triệu Uyển Nhu vẫn không kìm được mà liếc nhìn hắn một cái. Không nhìn thì thôi, vừa nhìn đến gương mặt tái nhợt đến không còn giọt m.á.u của Thái Lãnh, trái tim của Triệu Uyển Nhu thót lên một cái, vừa giật mình vừa đau lòng. Tảng băng ngốc của cô cũng bị bệnh rồi sao? Hay là… hắn không vui vì cô từ chối việc cùng chạy bộ?

Loading...