Thâm Tình Lặng Lẽ - 268. Sự cố
Cập nhật lúc: 2025-03-14 16:12:23
Lượt xem: 0
Ngày gặp lại ấy, Thái Lãnh Hàn cảm thấy ánh mắt và nụ cười của Triệu Uyển Nhu vẫn trong sáng và đáng yêu như trước. Khi bắt gặp ánh nhìn của hắn, thái độ của cô cũng không hề khinh ghét hay xem thường mà còn rất nhã nhặn mỉm cười và cúi chào hắn, đôi mắt lấp lánh sự chân thành. Niềm vui sống của Thái Lãnh Hàn nhờ ánh mắt và nụ cười kia mà đ.â.m chồi nảy mầm như cỏ dại sau mưa. Tiếp đó, hắn không thể khống chế bản thân mà luôn dõi theo cô, chứng kiến cô tỏa sáng. Lâu ngày dài tháng, hắn đã yêu cô từ lúc nào không biết. Đến khi Thái Lãnh Hàn giật mình nhận ra thì rễ tình yêu đã cắm rất sâu trong tim óc của hắn rồi, không thể làm gì khác nữa ngoài việc dốc hết sức âm thầm bảo vệ cô, nâng bước cho cô. Và kết quả là… cuộc hôn nhân có vẻ ngoài giống như ép buộc đổi chác này…
Triệu Uyển Nhu càng nghe càng muốn khóc. Cô muốn khóc vì cảm động trước tấm chân tình của Thái Lãnh Hàn. Nhưng hơn cả, Triệu Uyển Nhu muốn khóc vì tức. Cô tức cho chính mình trong quá khứ, khi đã nảy sinh tình yêu với Thái Lãnh Hàn nhưng vì sự che giấu này của hắn mà không dám tiến tới nói rõ. Cô tức cho bản thân Thái Lãnh Hàn trong quá khứ vì che giấu tình cảm mà kéo cả hai và cuộc hôn nhân vào bế tắc.
Càng nghĩ càng tức. Triệu Uyển Nhu trừng mắt với Thái Lãnh Hàn. Cô gằn giọng:
- Vậy tại sao anh lại không nói cho em biết?
Thái Lãnh Hàn lại một lần nữa ngẩn ra. Có trời mới biết thật ra hắn muốn thổ lộ với cô đến như thế nào. Nhưng mà… hắn sợ. Triệu Uyển Nhu vẫn trừng mắt, gằn giọng:
- Sao anh không trả lời em? Sao anh không nói cho em biết tình cảm của anh? Anh sợ cái gì chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tham-tinh-lang-le/268-su-co.html.]
Thái Lãnh Hàn nghẹn lời. Hắn sợ cái gì? Hắn sợ nhiều lắm. Hắn sợ tai tiếng thối hoắc của mình làm liên lụy Triệu Uyển Nhu. Hắn sợ cô sẽ cảm thấy bị xúc phạm khi biết có một gã ti tiện như hắn lại dám yêu cô. Hắn sợ cô không tin vào lời bày tỏ của hắn. Hắn sợ sẽ khiến Triệu Uyển Nhu càng thêm chán ghét và khinh bỉ. Hắn lại càng sợ sẽ bị cô thương hại,… Tóm lại, Thái Lãnh Hàn sợ đông sợ tây, sợ luôn cả nam lẫn bắc. Cho dù đến hiện tại, khi Triệu Uyển Nhu đã biết về tình cảm của hắn, Thái Lãnh Hàn vẫn sợ. Hắn sợ Triệu Uyển Nhu chỉ vì nhất thời mềm lòng. Hắn sợ sẽ ép buộc cô vì lòng cảm kích.
Triệu Uyển Nhu hỏi xong, chờ một lúc mà vẫn không nghe Thái Lãnh hàn trả lời. Cơn tức giận của cô càng bùng lên mạnh mẹ. Triệu Uyển Nhu hậm hực bỏ ra ngoài, không thèm ăn sáng với tảng băng ngốc nghếch khiến cô đau hết cả lòng kia.
Đột ngột bị vợ tức giận, Thái Lãnh Hàn ngơ ngác mất mấy phút mới sực nhớ ra là phải đuổi theo để xin lỗi, dù hắn chưa biết bản thân làm gì có lỗi. Thế nhưng, khi Thái Lãnh Hàn đuổi theo đến cổng thì Triệu Uyển Nhu đã vẫy được một chiếc taxi dừng lại. Nghe Triệu Uyển Nhu đọc địa chỉ là quán cà phê thú cưng của cô thì Thái Lãnh Hàn thoáng khựng lại. Hắn không muốn đem chuyện tình cảm của mình làm ầm ĩ ở nơi đông người, hơn nữa, Triệu Uyển Nhu cũng không thích điều đó. Chỉ mấy phút ngần ngừ này thôi, Thái Lãnh Hàn đã phải bất lực nhìn chiếc taxi chở Triệu Uyển Nhu rời đi.
Triệu Uyển Nhu ngồi trên xe, nhìn qua kính chiếu hậu, thấy bóng dáng cô đơn của Thái Lãnh Hàn mà trong lòng cũng nghẹn ngào không ngớt. Nhưng cảm xúc của cô lúc này quá hỗn loạn, Triệu Uyển Nhu quyết định phải có chút thời gian cho bình tĩnh lại trước khi nói chuyện nghiêm túc với Thái Lãnh Hàn.
Tuy nhiên, kể từ hôm đó, Triệu Uyển Nhu không thể gặp Thái Lãnh Hàn nữa. Ngay cả gọi điện thoại cho hắn cũng không thể liên lạc được.
Bởi vì, ngay sau khi chiếc taxi chở Triệu Uyển Nhu chạy đi mất hút thì Thài Lãnh Hàn nhận được cuộc gọi khẩn cấp của Phương Hiệp Hòa. Một lô hàng đang nhập khẩu của tập đoàn Thắng Lợi gặp vấn đề, không thể nhập về Việt Nam được. Mà tình hình của công ty thì không thừa vốn lưu động, muốn nhập một lô hàng khác để thay thế là rất khó. Đó là chưa kể, bọn họ không thể tìm ra được nguồn hàng phù hợp để thay thế.
Vậy là Thái Lãnh Hàn tức tốc chạy đến công ty, rồi mua vé máy bay di chuyển liên tục sang nước ngoài, hết nước này đến nước khác. Nhưng vẫn không thể tìm được nguồn hàng phù hợp. Nơi có hàng giá phù hợp thì chất lượng không đúng theo yêu cầu; nơi có hàng thì giá quá cao, nguồn lực hiện tại của công ty chưa thể gánh nổi. Thái Lãnh Hàn gần như chân không chạm đất, chỉ có thể tranh thủ thời gian mấy phút mà nhắn tin báo bình an cho Triệu Uyển Nhu. Mấy lần cô gọi đến đều là lúc hắn đang bận rộn họp hành hoặc thương lượng với đối tác. Đến khi xong việc, nhìn thấy cuộc gọi nhỡ thì đã là lúc nửa khuya, Thái Lãnh Hàn không dám gọi lại, sợ làm phiền giấc ngủ của Triệu Uyển Nhu. Hơn nữa, Thái Lãnh Hàn cũng không dám để cho Triệu Uyển Nhu biết sự cố mà hắn đang phải gánh, nên hắn chỉ có thể tiếc nuối và uất ức nhắn tin cho cô, qua loa bảo là đi công tác.