Thâm Tình Lặng Lẽ - 267. Anh chính thức yêu em là từ khi nào?

Cập nhật lúc: 2025-03-14 10:05:23
Lượt xem: 0

Chuyện cũ kể lại đúng là rất dài. “Tình sử yêu thầm” của Thái Lãnh Hàn cũng kéo dài không kém. Bắt đầu vào năm Triệu Uyển Nhu năm tuổi và Thái Lãnh Hàn tám tuổi, nhờ con ch.ó hoang kia “se duyên” gặp mặt kéo dài cho tới khi Triệu Uyển Nhu theo bố mẹ đến làm từ thiện tại trại trẻ mồ côi nơi Thái Lãnh Hàn tá túc. Nhưng lúc gặp ban dầu gương mặt của Thái Lãnh Hàn bị lấm bẩn, còn bị chó cắn, còn Triệu Uyển Nhu thì còn quá nhỏ lại đang sợ hãi, nên khi gặp nhau lần thứ hai ở trại trẻ mồ côi, Triệu Uyển Nhu vẫn chưa thể nhận ra anh trai cứu mình khỏi mõm chó hoang. Nhưng Thái Lãnh Hàn thì nhận ra cô bé ngay lập tức. Tuy nhiên, hắn không dám nhận quen biết, càng không muốn kể công.

 

Sau đó, Thái Lãnh Hàn vì muốn kiếm thêm thu nhập giúp viện trưởng chăm lo cho đám nhỏ nên lén lút quay lại công việc nhặt ve chai. Thái Lãnh Hàn đã lần mò quanh khá nhiều ngôi trường, cuối cùng dừng lại nơi trường tiểu học Quốc tế vì chất lượng và số lượng chai lọ ở nơi đó cao hơn so với các nơi hắn tìm được. Và trùng hợp làm sao, đó là trường mà Triệu Uyển Nhu đang theo học. Thế nên, sau đó, Thái Lãnh Hàn mới nhìn thấy bé thỏ con ngày nào đang đứng chờ bố mẹ rước khi trời chuyển mưa. Và chiếc ô, món quà đầu tiên mà hắn tặng cho cô, đã bị từ chối trong cảnh giác và xa lạ như thế.

 

Một thời gian sau nữa, bé Triệu Uyển Nhu nhận ra “anh đẹp trai cho mượn ô” hôm trước lại thường xuyên lảng vảng nơi cổng rào của trường để nhặt ve chai. Thế là bé cố ý mua nhiều chai nước, cố gắng uống hết rồi mang chai rỗng đặt ở gốc cây để cho “anh đẹp trai” dễ nhặt. Hậu quả là, trong một ngày chuyển mưa âm u nào đó, bé Triệu Uyển Nhu uống quá nhiều nước đóng chai mà bị nôn đến ngất xỉu.

 

Khi biết được chuyện đó, Thái Lãnh Hàn đã không dám xuất hiện trong tầm mắt của bé Triệu Uyển Nhu nữa. Nhưng cứ mỗi ngày, đến giờ tan học, hắn đều len lén nấp sau gốc cây, quan sát bé thỏ con tốt bụng kia cho đến khi có người đến rước cô bé thì mới rời đi, tiếp tục nhặt ve chai. Cứ như thế, bé thỏ con dần trở thành một tiểu tiên nữ thì Thái Lãnh Hàn lại bị bắt quay về nhà họ Vạn.

 

Nghe đến đó, Triệu Uyển Nhu ngỡ ngàng buột miệng:

 

- Hóa ra anh chặt chai rỗng đó là anh sao? Người đưa em chiếc ô kia cũng là anh sao? Nhưng mà… khi đó, trông anh rất… khác…

 

Thái Lãnh Hàn cười nhẹ. Đâu chỉ là khác. Hắn của ngày xưa nghèo khó đó chẳng có chút gì giống với hắn của hiện tại bây giờ. Không chỉ là về ngoại hình, mà còn cả về tâm hồn. Những năm táng đó, Thái Lãnh Hàn có thân hình gầy gò, mặt mũi lấm bẩn, chân ít khi mang giày dép, tay lúc nào cũng lăm lăn cái túi và cây sắt để nhặt ve chai; nhưng tâm hồn của hắn vẫn còn ánh sáng. Khi đó, hắn còn có mẹ; lúc mẹ mất, hắn còn có cô viện trưởng và các nhóc em; sau đó, hắn lại có thêm bé thỏ con đáng yêu soi sáng cuộc đời, rồi lại kết bạn được với Lê Thiên Chi và Phương Hiệp Hòa. Còn bây giờ, Thái Lãnh Hàn đã trưởng thành hơn, cao to hơn, nhưng tâm hồn của hắn đã đầy rẫy vết thương và tối tăm u ám vì những âm mưu quỷ kế và thị phi tai tiếng từ cả gia đình và cuộc sống. Mặc dù bên cạnh của Thái Lãnh Hàn vẫn còn hai người bạn thân, nhưng ánh sáng trong mắt của hắn và cả trong lòng của hắn đã giảm đi rất nhiều.

 

Nét bi thương dù chỉ lóe lên một lúc rồi biến mất trên nét mặt và trong ánh mắt của Thái Lãnh Hàn vẫn bị Triệu Uyển Nhu phát hiện. Cô khịt mũi, cố gắng nghĩ cách để tảng băng ngốc nhà mình thoát khỏi tâm trạng tiêu cực. Triệu Uyển Nhu trừng mắt nhìn Thái Lãnh Hàn, khoa trương kêu lên:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tham-tinh-lang-le/267-anh-chinh-thuc-yeu-em-la-tu-khi-nao.html.]

 

- Khoan đã! Khi đó em chỉ mới mấy tuổi chứ? Anh… anh… anh… vậy mà nảy sinh tình cảm với một con nhóc hả?

 

Thái Lãnh Hàn giật mình, vội vàng đính chính:

 

- Không, không phải! Anh không biến thái đến như vậy đâu!

 

Triệu Uyển Nhu truy hỏi:

 

- Vậy… Anh chính thức yêu em là từ khi nào?

 

Thái Lãnh Hàn ngẩn ra:

 

- Anh… cũng không biết rõ nữa…

 

Trong khoảng thời thơ ấu gian khó kia, ánh sáng hiếm hoi để gã chó điên Thái Lãnh Hàn có thêm động lực vươn lên chính là của bé thỏ con Triệu Uyển Nhu. Thế nên, dù sau đó không thể gặp cô trong một quãng thời gian, nhưng tâm trí của Thái Lãnh Hàn đã khắc sâu bóng dáng nhỏ nhắn cùng ánh mắt long lanh và nụ cười rạng rỡ của cô bé. Tiếp đó, hắn từng bước nắm giữ được nhân mạch trong tập đoàn Thắng Lợi khiến bố hắn không thể không cho phép hắn xuất hiện trong các buổi tiệc xã giao. Và trong buổi tiệc xã giao đầu tiên mà Thái Lãnh Hàn tham gia, hắn chỉ nhận được những ánh mắt khinh thường, những nụ cười giả tạo, những xầm xì bàn tán. Cho đến khi nhà họ Triệu đến buổi tiệc đó. Thái Lãnh Hàn chỉ nhìn phớt qua là đã nhận ra Triệu Uyển Nhu, dù lúc này bé thỏ con năm xưa đã trưởng thành, xinh đẹp như tiên nữ.

Loading...