Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70, Trọng Sinh Làm Em Gái Xinh Đẹp - Chương 378

Cập nhật lúc: 2025-01-05 08:45:18
Lượt xem: 95

Hàn Đông Nguyên chỉ còn được ở nhà được có một ngày.

Sáng sớm ngày thứ tư anh đã phải vội vàng ngồi xe quay trở về trên núi.

Vào bữa ăn sáng của sáng ngày thứ ba, Trình Tố Nhã hỏi Trình Ninh rằng: "Ninh Ninh, hôm nay con có sắp xếp gì không vậy? Có cần cô xin nghỉ một ngày để ở bên cạnh con không."

Noi xong bà còn nhìn nhìn liếc Hàn Đông Nguyên một cái.

Vậy mà thằng nhóc kia vẫn có thể thong thả ung dung ăn bữa sáng, giữ được bình tĩnh đấy.

Trong lòng Trình Tố Nhã hừ một tiếng.

Sau đó Trình Tố Nhã nghe được cô cháu gái ngốc của mình đáp: “À? Không cần đâu ạ, cô không cần phải cố tình xin nghỉ để bên cạnh con đâu, con con ở nhà tới thêm vài bữa cuối tuần nữa lận mà, sẽ có rất nhiều thời gian cho chúng ta từ từ ra ngoài đi dạo cùng nhau, không phải sáng mai anh ba phải rời đi rồi sao? Con đang làm điều lệ phòng chống thiên tai cho thôn làng miền núi trong mùa mưa lũ, định hôm nay hoàn thiện rồi đưa cho anh ba để ngày mai anh ấy lên lại núi cũng tiện thu xếp."

“Điều lệ phòng chống thiên tai cho thôn làng miền núi trong mùa mưa lũ, đó là thứ gì vậy con?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-70-trong-sinh-lam-em-gai-xinh-dep/chuong-378.html.]

Bà nội Hàn nghe được lời Trình Ninh nói thì tò mò hỏi.

“Theo như sự hiểu biết của con thì vào mùa hạ của chúng ta ở trên núi sẽ đổ mưa to, thường xuyên có những dòng bùn đất và đá đột ngột đổ xuống dưới, cả những cây to cũng bị quật cho ngã. Nếu có người ở dưới thì sẽ thường xuyên bị thương hoặc bị đè chết, dù cho không bị thương đi chăng nữa thì những người ấy sẽ bị lúc mưa to nhốt ở bên ngoài không về nhà được, điều đó rất là nguy hiểm, nghiêm trọng hơn cả là có khả năng sẽ xuất hiện nước lũ bất ngờ, những người do đó bị thương mà c.h.ế.t không phải một người hai người."

“Đầu tiên trước khi chúng xây dựng các nhà máy và trường học trên núi đã bảo kỹ sư Tiểu Kỷ được cử đến đặc biệt kiểm tra toàn bộ một lần ngôi làng của chúng tôi và vùng phụ cận, đồng thời khoanh những vùng có rủi ro tương đối cao, chúng con cũng làm riêng biệt một phần điều lệ cho đại đội và thảo luận làm sao để bảo vệ bản thân và người trong thôn khi mưa to, và cả những việc mà đại đội phải làm".

“Nhưng mà bây giờ anh ba lại muốn chuyển công tác tới làm chủ nhiệm cho đám thanh niên trí thức của chính quyền công xã mà đúng không? Vậy tại sao chúng ta không làm một phần điều lệ cho bên công xã, ví dụ như trước khi mùa mưa tới thì khơi thông sông ngòi kênh rạch trước để khi mưa to thì thôn dân không cần phải đi bộ bên sườn núi hoặc những chỗ sông ngòi trũng xuống như thế này cũng không nên ở đó”.

Bà nội Hàn nghe được cũng liên tục gật gù bảo: “Khá lắm khá lắm, Ninh Ninh của chúng ta suy nghĩ thật là chu đáo, con nói không sai, mỗi mùa hè khi đó ấy à đều mưa to dữ lắm, đại đội nào không có tai nạn? Những người bị cát cuốn đi, những người bị mắc kẹt bên ngoài và những đứa trẻ bị nước sông cuốn trôi, con hãy đi vào trong thôn làng và hỏi xem một chút có bao nhiêu gia đình gặp phải chuyện bi kịch này? Ấy vậy mà dù là công xã hay đại đội thì không có lấy một ai nghĩ tới một thứ điều lệ như vậy."

Bà nội Hàn thở dài rồi bà nhìn Trình Ninh trước mắt bằng ánh mắt trìu mến nói: “Ninh Ninh của chúng ta thực sự là một tâm hồn tinh tế."

Trình Ninh nghe bà nội Hàn nói vậy thì có hơi thẹn thùng đôi chút.

Nếu như cô không có ký ức kiếp trước thì làm sao cô có thể vắt hết sức lực làm điều lệ này?

Vân Mộng Hạ Vũ

Trình Ninh xua xua tay nói: “Con cũng đâu có làm cái gì đâu bà, chỉ là con suy nghĩ ra như vậy nên muốn làm thành hành động mà thôi, nếu như là con trực tiếp nói ra thì cho dù là đại đội hay là công xã họ tin con mới là lạ đấy, chuyện này ít nhiều gì cũng nhờ có anh ba, không có anh ấy thì chẳng thể làm gì được cả, ví dụ như việc xây dựng trường học ở một nơi cao và an toàn, trước kia họ đều suy nghĩ rằng chuyện này là không có khả năng nhưng anh ba chỉ nói một tiếng, hai tháng nữa họ sẽ xây dựng xong"

Loading...