Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 106
Cập nhật lúc: 2024-10-06 20:03:37
Lượt xem: 28
Chạy băng băng, tắm nắng đón gió, thật sự sảng khoái!
Trên thế giới không có thứ gì tốt hơn sức khỏe.
Đào Hố Không Lấp team
Đồng hồ sinh học của Nghiêm Lỗi cực chuẩn, tuy thức đêm nên dậy muộn, nhưng đến giờ vẫn lập tức mở mắt ra.
Sáng sớm là thời gian đặc thù của đàn ông, mặc dù hôm qua thức khuya đọc sách cũng không ảnh hưởng đến trạng thái sinh lý.
Nghiêm Lỗi vô thức nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh, phát hiện trên giường đất không có một bóng người. Kiều Vi lại dậy sớm hơn anh? Hiếm có như vậy.
Rời khỏi phòng ngủ ra ngoài thì nhìn thấy cháo đang hầm ở trên lò than nhỏ, đang ùng ục ùng ục.
Ngay sau đó Kiều Vi từ trong bếp đi ra, một tay cầm con dao, tay kia bịt lại.
“Anh dậy rồi à?” Vẻ mặt cô hào hứng, giọng nói vui vẻ: “Sắp ăn được rồi. Cho rau vào là được.”
Trên d.a.o chất đống rau xanh đã thái nhỏ, Kiều Vi gạt rau xanh xắt nhỏ vào trong nồi cháo, dặn Nghiêm Lỗi: “Anh trông một lúc, nồi sôi thì bắc xuống, đặt vào trong chậu cho nguội.”
Bên trong là nửa chậu nước. Nước giếng khoan là nước ngầm, vốn lạnh, nước ngầm vào sáng sớm càng lạnh hơn, có thể hạ nhiệt cho nồi cháo.
Nghiêm Lỗi rửa mặt với tốc độ bàn thờ xong, vừa vặn nồi cháo sôi. Anh bắc nồi bỏ vào trong chậu nước lạnh để ngâm, khói trắng bốc lên xèo xèo.
Dùng muôi dài khuấy, khói trắng bốc lên càng nhiều, tản nhiệt nhanh hơn, còn có thể ngửi thấy mùi thơm của rau xanh.
Kiều Vi bưng hai cái bát một cái đĩa đi ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-106.html.]
Bát để đựng cháo, trong đĩa có hai quả trứng ốp la, viền cháy vàng, ở giữa vàng nhạt và dưa muối đã cắt nhỏ.
Điều kiện vật chất có hạn, Kiều Vi đã cố hết sức chuẩn bị bữa sáng như vậy.
“Này.” Kiều Vi đưa cho Nghiêm Lỗi một cái thìa nhôm.
Hai người mỗi người một bát cháo, ngồi xuống bên cạnh bàn ăn bữa sáng.
“Cháo còn bỏ muối hả?” Nghiêm Lỗi nếm thử: “Còn cho gừng nữa?”
“Ngon không?” Kiều Vi hỏi.
Nghiêm Lỗi không trả lời ngay, ăn thêm một miếng nữa cẩn thận thưởng thức.
Thả rau vào rồi bắc nồi xuống hạ nhiệt, rau vẫn còn rất tươi và thơm.
Trứng gà ốp la, viền vàng và giòn, ở giữa là lòng đào, đúng là món anh thích.
Gắp một miếng dưa muối lại ăn một miếng cháo.
Nhưng khi Kiều Vi hỏi “Thế nào?” một lần nữa, Nghiêm Lỗi chỉ “Ừm” một tiếng không mặn không nhạt.
Ừm là ý gì hả? Người này!
Rõ ràng vừa rồi khi nếm thử cháo, trên mặt viết hai chữ “Ăn ngon”. Hơn nữa chuyện “Nam chính thích trứng lòng đào” xuyên suốt toàn văn. Anh không thể cảm thấy không ngon được.