Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 124
Cập nhật lúc: 2024-10-08 17:54:45
Lượt xem: 16
Kiều Vi nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, hưởng thụ sinh lực rực lửa trong giây lát.
Tuy nhiên, khi người đàn ông cắn vào cổ cô, cô hơi cắn môi, giữ chặt vai anh: “Không được…”
Nghiêm Lỗi ngây ra, cho rằng mình lại bị từ chối như trước.
Nhưng Kiều Vi lập tức giải thích: “Bà dì tới rồi.”
"...?" Nghiêm Lỗi không hiểu: "Em còn có dì? Bà ấy ở đâu? Trong trấn?"
Hóa ra bây giờ bà dì không gọi là bà dì, Kiều Vi bèn đổi cách nói: "Là kinh nguyệt, kinh nguyệt thôi. Anh có biết kinh nguyệt không?"
Đàn ông đã kết hôn và làm bố ít nhiều gì cũng biết chút chuyện của phụ nữ.
Nghiêm Lỗi hụt hẫng: “Sao lại tới cái đó?”
“Cái này không phải là thứ em có thể kiểm soát.” Kiều Vi cũng rất vô tội.
Cô cố nén cười, nhưng Nghiêm Lỗi vẫn nhận thấy bụng cô đang run run.
Vốn đã sầu rồi, thế mà cô còn cười.
…
Vậy là thực ra cô đã đồng ý phải không? Vừa rồi cô cũng không từ chối, chỉ là không thể mà thôi.
Kiều Vi ôm vai Nghiêm Lỗi, vỗ nhẹ lưng anh an ủi, sau đó muốn đẩy anh xuống.
Nhưng thân thể của cô mảnh khảnh mềm mại, Nghiêm Lỗi cảm giác mình hoàn toàn có thể bao bọc cô. Anh không muốn đi xuống mà còn vùi mặt vào cổ cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-124.html.]
Mùi hương cơ thể cô làm anh mê mẩn.
Đào Hố Không Lấp team
Kiều Vi không đẩy anh nữa.
Cô nhắm mắt lại ôm anh, chấp nhận sự đụng chạm của anh.
Lòng bàn tay anh chai sạn và thô ráp, khi lướt qua để lại cảm giác nham nhám khiến người ta run rẩy.
Hai người xa cách đã lâu ôm chặt lấy nhau.
Không ai lên tiếng, chỉ có thể nghe thấy tiếng thở của nhau trong bóng tối.
Kiều Vi mặc Nghiêm Lỗi chạm vào da thịt mình, cô cũng khám phá cơ thể anh.
Cô cởi áo ba lỗ của anh, anh cũng cởi áo lót của cô ra. Trong bóng tối không nhìn thấy gì, chỉ có thể xác nhận hình dạng bằng lòng bàn tay.
Cơ bắp cuồn cuộn, vòng eo thon gọn, săn chắc.
Cho đến khi lòng bàn tay anh ngày càng dùng sức, hơi thở của anh càng lúc càng nặng nề, cô mới nắm lấy tay anh, nỉ non: “Không được…”
Nghiêm Lỗi cũng biết không được, bèn vùi đầu vào hõm cổ cô để điều chỉnh hô hấp. Rồi anh lại ngẩng đầu hôn lên mặt cô một cách thăm dò.
Cô không quay đi tỏ vẻ chán ghét như trước.
Nghiêm Lỗi được khích lệ, bạo dạn hôn cô lần nữa, lên má, lên tai, rồi ngậm vành tai cô.
Chỗ đó là nơi nhạy cảm của Kiều Vi. Trước đây cũng vậy, sang thế giới khác vẫn thế.
Kiều Vi "ưm" một tiếng, cứ tiếp tục như vậy cô sẽ không chịu nổi, bèn nghiêng đầu né tránh.