Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 158
Cập nhật lúc: 2024-10-11 21:05:56
Lượt xem: 13
Kiều Vi nhìn ra sân rồi hỏi: “Chúng ta có nên đào một cái hầm không?”
Không phải ở nông thôn đều có hầm sao? Rất thoáng mát mà còn thích hợp để trữ rau củ thực phẩm. Một số blogger về cuộc sống ở nông thôn mà Kiều Vi theo dõi lúc trước đều đào hầm. Đào một cái hầm có thể làm thành mấy tập video liền, rất hút người xem. Phải biết rằng có bao nhiêu thành phố 996 đều đang hướng về nông thôn.
Cô vừa ăn bánh canh vừa nhìn ra sân nói, tha hồ nghĩ ở chỗ nào thích hợp đào hầm. Nên không nhìn thấy khi cô nói câu đó, Nghiêm Lỗi hơi giật mình ngước mắt nhìn cô.
Khựng lại một chút anh mới hỏi: “Muốn đào không?”
Kiều Vi quay đầu sang hứng thú nói: “Anh có biết đào không, nếu biết thì chúng ta đào một cái đi.”
Nghiêm Lỗi “ừ” một tiếng rồi cúi đầu ăn sáng, không nói gì nữa.
Anh nhớ rất rõ năm đó khi anh muốn đào hầm, Kiều Vi Vi vứt lại cho anh một câu “Đừng có làm mấy cái việc nhà quê đó, phải nhớ anh đã là công nhân viên chức rồi”.
Ý tưởng đào hầm của anh đã bị cô dập tắt.
Không thể trách Kiều Vi sơ suất được. Thật ra việc này cũng chỉ là một câu nói, cho dù bản thân Kiều Vi Vi sống lại chưa chắc đã nhớ được. Trong trí nhớ của cô, những nội dung cô không muốn nghĩ đến đều bị đưa qua bộ lọc màu xám, thậm chí trong những nội dung không muốn nghĩ đến đó đều nhỏ bé không đáng kể, trực tiếp bị cho vào quên lãng rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-158.html.]
Đào Hố Không Lấp team
Trong tâm trí Kiều Vi không có bất kỳ tin tức nào về “đào hầm”, muốn tìm cũng không tìm được.
Kiều Vi biết rất rõ chuyện Nghiêm Lỗi trồng rau, ủ phân đã chọc giận Kiều Vi Vi như thế nào. Bởi vì chuyện này làm nguyên chủ vô cùng tức giận, là một việc lớn có ấn tượng sâu sắc.
Cô đắn đo rồi nói: “Em thấy rau trong sân nhà đoàn trưởng Triệu rất tốt, em nghĩ rồi, nếu anh không ủ phân thì em cũng có thể chấp nhận được.”
Cô còn cố tình nhắc đến chuyện ủ phân để cường điệu mình là “Kiều Vi Vi”.
“Nếu không chúng ta dọn dẹp sân trước rồi lại trồng rau.” Cô nói: “Em còn muốn đào một cái hố nhỏ ở chỗ đó, đổ đầy cát bên trong làm hố cát cho Tương Tương chơi.”
Đứa trẻ tầm tuổi này chắc chắn rất thích nghịch cát.
“Anh trồng rau, em trồng hoa.” Cô nói.
Hoa cũng được, rau cũng thế, trong mắt cô chúng đều là sự sống, chỉ cần chúng xanh tốt thì cô đều thích.
Cô còn thích cơ bắp khỏe mạnh của người đàn ông và nụ cười thuần khiết trên mặt của cậu bé.