Thập niên: Vợ cũ lót đường hạnh phúc - Chương 76
Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:54:35
Lượt xem: 22
Đó chính là Lâm Tịch Tịch.
Chị Dương vừa quay đầu lại thì thấy Lâm Tịch Tịch nhìn chằm chằm vào phía trước, chị ta nhìn theo thì phát hiện người mà Lâm Tịch Tịch đang nhìn chăm chú là Nghiêm Lỗi và Kiều Vi.
Chị Dương bước chậm lại, chờ Lâm Tịch Tịch đi đến, dùng khuỷu tay huých nhẹ: “Nhìn gì đấy?”
Đào Hố Không Lấp team
Lâm Tịch Tịch lập tức hoàn hồn, che giấu nói: “Không gì ạ.”
Chị ta càng hoài nghi cháu gái mình thích đàn ông đã có vợ.
Đoàn trưởng Nghiêm đúng là một chàng trai trẻ đẹp, khuôn mặt tuấn tú đến mức ai gặp cũng sẽ có ấn tượng sâu sắc.
Nhưng trong quân đội không thể có loại vấn đề tác phong này, thanh danh của cô gái cũng sẽ bị hủy, chị ta càng sợ sẽ làm liên lụy đến chồng mình. Chị Dương cố ý nói: “Nhìn vợ chồng Kiều Nghiêm kìa, hạnh phúc thật đấy. Chỉ là có ít con quá, mới một đứa, phải sinh thêm ba bốn đứa nữa mới đủ.”
Chị ta vừa nói, vừa liếc nhìn Lâm Tịch Tịch. Nhưng biểu cảm cô ta rất kỳ quái không thể biết cô ta đang nghĩ gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thap-nien-vo-cu-lot-duong-hanh-phuc/chuong-76.html.]
Thật ra Lâm Tịch Tịch thích Nghiêm Lỗi không phải vì vẻ ngoài đẹp trai của anh. Trước lúc c.h.ế.t Lâm Tịch Tịch đã là bà cô trải qua nửa đời khổ sở, trong lòng cô ta, mặt đàn ông chỉ là phù vân.
Năm đó, Lâm Tịch Tịch nhìn trúng mặt của thanh niên trí thức, chưa kết hôn đã có thai, lại đòi sống đòi c.h.ế.t phải gả cho thanh niên trí thức đó.
Chỉ được một thời huy hoàng ngắn ngủi khi trở về thành phố cùng với thanh niên trí thức, thời gian sau đó là chuỗi ngày đau khổ vô tận.
Mẹ chồng thành phố coi thường con dâu nhà quê, giày vò cô ta khắp mọi nơi. Khi trở về thành phố chồng cô ta cũng cảm thấy bẽ mặt. Các thanh niên trí thức khác về thành phố rồi mới kết hôn, vợ của họ đều là người thành phố, chỉ có anh ta ở nông thôn không chịu được cám dỗ, lại bị bố và anh trai cô ta hành hung, bị buộc phải lấy cô gái nhà quê này. Trở về thành phố, anh ta đứng thẳng lưng, vênh mặt hất hàm sai khiến, la mắng cô ta.
Nhưng điều kinh tởm nhất là khi trở về thành phố, tất cả filter do thân phận “thanh niên trí thức” mang lại cho cô ta đều tan biến.
Hóa ra thanh niên trí thức ở thành phố cũng chỉ là người bình thường, khuôn mặt đẹp trai là thứ duy nhất cô ta nhìn trúng, còn lại thật sự là tầm thường. Cả đời cô ta chưa được sống sung sướng bao giờ.
Hoa khôi của thôn bị chà đạp ở chốn đô thành, giờ chỉ còn lại vẻ khắc khổ.