Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thét chói tai nữ vương - 13

Cập nhật lúc: 2025-02-04 00:23:54
Lượt xem: 0

Chúc Ương không giống họ. Bề ngoài nhìn cũng là kiểu tiểu thư có vẻ yếu ớt, nhưng mỗi khi gặp chuyện, cô luôn là người phản ứng đầu tiên, mà lại là phản ứng chính xác nhất.

Ở ngày thường, tính cách có phần hiếu chiến này không có gì quá nổi bật. Nhưng vào lúc đối diện với thứ quỷ dị không thể lý giải, so với cái đám luống cuống chỉ biết run rẩy như bọn cô, Chúc Ương lại đáng tin cậy vô cùng.

Cả nhóm theo nhân viên quản lý lên tầng 18. Họ gõ cửa một lúc lâu mà bên trong vẫn im thin thít. Bất đắc dĩ, nhân viên đành lấy chìa khóa mở cửa.

Cửa vừa mở ra, biểu cảm lo lắng của Chúc Ương lập tức biến mất sạch sẽ. Không chờ ai kịp phản ứng, cô đẩy người phụ trách qua một bên, tự mình xông vào trong.

Người phụ trách bị đẩy lệch sang một bên, suýt nữa mất thăng bằng, nhìn theo Chúc Ương mà sững người.

"Ơ kìa! Các cô không phải—"

Lời còn chưa dứt, anh ta đã trố mắt nhìn hai cô gái vừa vào cửa liền lật tung từng phòng ngủ, lục soát từng góc một.

Rất nhanh, họ mở cửa một căn phòng, liền thấy trên giường có một người đang trùm chăn kín mít, nút bịt tai cắm chặt, cả người run như cầy sấy.

Chu Lệ Na.

Cô ta mở to mắt nhìn Chúc Ương đứng ngay trước mặt, tròng mắt lập tức co rút, cả người siết chặt lấy chăn, cứ như nhìn thấy quỷ.

Nhân viên quản lý thấy vậy, nhíu mày hỏi:

"Rốt cuộc các cô có phải bạn cô ấy không đấy? Sao tôi thấy cô ấy trông còn sợ mấy cô hơn?"

Anh ta lại nhìn Chu Lệ Na, thấy cô ta bộ dạng vô cùng bất thường, bèn trấn an:

"Em không sao chứ?"

Chúc Ương khoanh tay, chậm rãi cười nói:

"Sao thế? Bọn tôi đến thăm mà, cậu không hoan nghênh thì thôi, cũng nên nói một câu chứ? Không thì người ta lại hiểu lầm chúng tôi xông vào quấy rối."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thet-choi-tai-nu-vuong/13.html.]

Chu Lệ Na hiện tại sợ nhất là nữ quỷ, nhưng sợ nhì chính là Chúc Ương đang tìm đến tận cửa.

Cô ta nhìn nhân viên quản lý, mắt lóe lên ý định báo cảnh sát. Nhưng còn chưa kịp mở miệng, Chúc Ương đã thản nhiên nói:

"À, nói mới nhớ, thời buổi này đăng video lên mạng đúng là tiện thật. Cha mẹ cậu, anh chị em cậu, còn có cả Trịnh học trưởng khoa mỹ thuật nữa, chắc ai cũng có đủ kiên nhẫn xem một đoạn video vài phút nhỉ?"

Chu Lệ Na cứng đờ người.

Nữ quỷ không dễ chọc, mà Chúc Ương cũng tuyệt đối không phải loại dễ đụng vào.

Cô ta biết Chúc Ương điên thật rồi. Cái gì hèn hạ bỉ ổi cũng dám làm.

Chu Lệ Na khóc không ra nước mắt, cố gắng nặn ra một nụ cười khó coi, nói với nhân viên quản lý:

"Không... không có gì đâu ạ. Là bạn em."

Mưa Bụi Tháng Ba

Cô ta còn nói vậy, nhân viên quản lý cũng chỉ đành dặn dò vài câu đại loại như chú ý an toàn, nhớ giữ liên lạc với bên ngoài, lần sau đừng để người khác lo lắng rồi rời đi.

Cửa phòng vừa khép lại, Tạ Tiểu Manh đã ném phịch cái túi xuống đất, khoanh tay cười lạnh nhìn Chu Lệ Na.

Chu Lệ Na nhìn hai người trước mặt, vừa kinh hãi vừa không thể tin nổi.

Sao có thể chứ? Cô ta chỉ mới nặc danh gửi đĩa đi chưa đầy hai ngày, mà Chúc Ương đã tìm ra rồi? Hôm qua buổi chiều cô ta mới biết Chúc Ương xem băng ghi hình, vậy mà chỉ mới qua một đêm...

Chu Lệ Na vội nghĩ cách khóc lóc kể khổ để thoát thân, dù cô biết khả năng hữu dụng không cao lắm.

Ánh mắt vô thức liếc xuống cái túi.

Bên trong toàn là công cụ phạm tội khiến tim cô ta giật thót.

"Ca— các cậu muốn làm gì?"

Loading...