Thét chói tai nữ vương - 45
Cập nhật lúc: 2025-02-04 01:03:18
Lượt xem: 0
Thanh âm của hắn lạnh lẽo như lưỡi dao, nhẹ nhàng nhưng lại mang theo sức nặng tuyệt đối của một bản án tử hình.
Sáng sớm, một tiếng hét thất thanh vang vọng khắp căn biệt thự, chói tai đến mức chim chóc bên ngoài cũng giật mình bay tán loạn.
Một người chạy bộ ngang qua nghe thấy, suýt chút nữa vấp ngã. Nhưng vừa liếc mắt thấy đó là căn biệt thự quen thuộc, anh ta lập tức bình tĩnh lại, tiếp tục chạy như chưa có gì xảy ra. Đám người sống ở đây nổi tiếng quậy phá, đêm nào cũng tiệc tùng điên loạn, thậm chí từng có lần một gã say xỉn trèo lên mái nhà hò hét gọi UFO. Vậy nên tiếng hét này? Chắc lại là ai đó chơi khăm hoặc say quá nên quên mất mình là ai thôi.
Nhưng bên trong biệt thự, tình hình lại không "bình thường" chút nào.
Cô gái thức dậy đầu tiên, trong cơn ngái ngủ lảo đảo đi về phía toilet, nhưng khi bước ngang qua phòng khách, ánh mắt cô bất giác nhìn về phía màn hình TV—và ngay lập tức, m.á.u trong người như đông cứng lại.
Từ màn hình TV, một nữ quỷ đang chui ra một nửa, dường như vừa giãy giụa muốn bò ra ngoài trước khi hoàn toàn bất động. Nước đen từ cơ thể nhỏ giọt xuống sàn nhà, bốc lên thứ mùi kinh khủng. Hai cánh tay thảm hại sưng phù, móng tay đen nhánh, còn mái tóc dài bết dính che kín khuôn mặt, chỉ để lộ ra một góc da thịt trắng bệch đến rợn người.
Chỉ mất một giây để cô gái đó liên kết mọi chuyện xảy ra đêm qua, rồi ngay lập tức hét lên thất thanh.
Tiếng hét đánh thức toàn bộ biệt thự. Người trong phòng lục tục bò dậy, vẻ mặt khó chịu vì bị phá giấc.
"Cái quái gì thế? Sáng sớm hét như cháy nhà vậy!" Một người càu nhàu, nhưng rồi sững sờ khi thấy cô gái chỉ tay run rẩy về phía màn hình TV.
Cả căn biệt thự ngay lập tức im lặng như tờ.
Mưa Bụi Tháng Ba
Sau đó, là một trận hỗn loạn đến mức suýt nữa bung nóc nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thet-choi-tai-nu-vuong/45.html.]
Có người lao tới đóng sầm cửa sổ, có người vội vã bịt miệng cô gái vừa hét, có kẻ hoảng loạn bò lùi ra xa. Nhưng cũng may, trong nhóm vẫn còn vài người đủ lý trí, hạ giọng gấp gáp:
"Im ngay! Các người muốn gọi cảnh sát tới hả?"
Ai nấy đều nín thở. Không phải vì sợ bị cảnh sát bắt, mà là… biết giải thích thế nào đây?
Có người run rẩy nói: "Mau… mau gọi Chúc Ương dậy! Rốt cuộc chuyện này là sao?"
Mọi người vội vàng lay Chúc Ương tỉnh dậy. Nhưng ai ngờ, khi vừa mở mắt, cô nàng này còn mơ màng hơn cả bọn họ.
Cô ngơ ngác nhìn quanh, sau đó ánh mắt dừng lại ở cái TV.
Cả người cô run lên một cái.
Sau đó…
Cô đứng bật dậy, chỉ tay về phía màn hình TV, hét lên:
"Cái quái gì đây? Đêm qua ai uống say đến nỗi đào mộ người ta rồi còn nhét xác vô TV hả?!"
Cả đám sững sờ.