Thét chói tai nữ vương - 46
Cập nhật lúc: 2025-02-04 01:04:31
Lượt xem: 0
Chưa kịp tiêu hóa câu nói đó, Chúc Ương lại nhìn quanh, ánh mắt ghét bỏ quét qua đám bạn:
"Khoan, không phải chứ? Mấy người còn làm gì với cô ta không đấy?"
Nguyên một đám con trai đồng loạt rùng mình.
Một kẻ vội la lên: "Đào mộ? Cô say quá hóa điên rồi à? Chính cô tối qua lôi cổ cô ta từ trong TV ra, quăng quật một hồi rồi lại nhét trở vô đấy chứ ai!"
"Cái gì?!" Chúc Ương trợn mắt, bật ngay ba câu phủ nhận thần tốc: "Không phải tôi! Tôi không nhớ! Đừng có bịa chuyện!"
Nhưng mà…
"Cô không nhận cũng vô ích. Video tối qua vẫn còn đây này!"
Một người nhanh chóng mở đoạn video quay lại cảnh tiệc tùng tối qua.
Cả đám tụ lại xem.
Càng xem, ai nấy mặt mày càng tái mét.
Có người ôm đầu, tuyệt vọng lẩm bẩm: "Chết thật… Mình còn chụp hình selfie với cô ta… Còn bắt tay so hình trái tim nữa…"
Một người khác run rẩy kiểm tra điện thoại, thấy tấm ảnh mình chụp cùng nữ quỷ thì hốt hoảng xóa ngay lập tức.
"Không thể tin được… Chúng ta đã làm gì với cô ta thế này?"
Không ai dám trả lời. Vì câu trả lời quá đáng sợ.
Nhìn hết video, Chúc Ương khoanh tay, nhướn mày nói:
"Khoan đã, theo tôi thấy, chuyện này rõ ràng là mấy người quậy banh nóc, ăn h.i.ế.p cô ta thì có."
Cả bọn trợn mắt nhìn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thet-choi-tai-nu-vuong/46.html.]
"Cái gì? Rõ ràng cô là người chỉ đạo chúng tôi làm vậy mà!"
Chúc Ương nhún vai: "Tôi say mà. Tôi có nói gì thì các người cũng không cần làm theo chứ? Bộ tôi kêu nhảy xuống hồ cá sấu mấy người cũng nhảy à?"
Không thể phản bác. Vì ai nấy đều đã say, chẳng ai có ý thức rõ ràng về chuyện mình đã làm.
Không khí trong phòng trùng xuống, ai nấy đều rũ rượi.
Nhưng Chúc Ương lại vỗ tay, tỉnh bơ nói:
"Thôi nào, có gì phải sầu thảm? Các người cũng thấy rồi đấy, cô ta bò ra từ TV, có thể hiện hình, có thể tấn công người khác, vậy thì chắc chắn là quỷ rồi. Mà tôi nhớ đâu có luật nào quy định quỷ c.h.ế.t thì con người phải chịu trách nhiệm đâu nhỉ?"
Nghe Chúc Ương phân tích một hồi, ai nấy đều bừng tỉnh đại ngộ.
Đúng vậy! Bọn họ đều là những người có tiền đồ sáng lạn, tương lai rộng mở, sợ nhất là chuyện này mà lộ ra ngoài thì cuộc đời coi như đi tong.
Đang lúc tinh thần căng thẳng, Chúc Ương lại liếc mắt nhìn cái xác đang lòi nửa người ra khỏi TV, trầm ngâm nói:
"Nhưng mà cứ để cái xác lù lù thế này thì dễ bị phát hiện lắm. Được rồi, chuyện này do tôi khơi lên, tôi cũng không trốn tránh trách nhiệm. Cái 'ngoạn ý nhi' này cứ giao cho tôi xử lý đi."
Cả đám nghe vậy lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Có người còn kích động vỗ vai cô: "Vẫn là cậu có khí phách!"
Trong lòng ai nấy đều mừng rơn. Cái xác này quá phiền phức, ai cũng sợ dây vào. Chúc Ương chịu gánh vác, đương nhiên bọn họ sẵn sàng khoanh tay đứng nhìn.
Nhưng ngay sau đó, bọn họ thấy Chúc Ương không chỉ thu dọn cái xác, mà còn tiện tay gom luôn camera và điện thoại có video tối qua.
Cô thản nhiên tuyên bố: "Chỗ này cũng để tôi xử lý luôn, có ai ý kiến gì không?"
Mưa Bụi Tháng Ba
Một số người đầu óc nhanh nhạy lập tức cảnh giác.
Khoan đã! Trong đó toàn là bằng chứng ghi lại những gì bọn họ đã làm tối qua! Cái xác kia đã đủ đáng sợ rồi, giờ nếu Chúc Ương còn giữ đống video này thì chẳng phải bọn họ sẽ nằm gọn trong tay cô sao?