Thét chói tai nữ vương - 61
Cập nhật lúc: 2025-02-04 01:20:56
Lượt xem: 0
Lý Lập sau khi nghe xong bèn lên tiếng:
"Trò chơi không đời nào cho chúng ta nhiều thời gian như vậy mà không có lý do. Nếu đã có bảy ngày, chắc chắn sẽ có cách hóa giải!"
Hắn đề xuất kế hoạch:
"Ngày mai chia nhau hành động. Hai người ra ngoài tìm hiểu xem khu vực này có ngôi chùa, miếu nào nổi tiếng, hoặc có pháp sư, đạo sĩ nào có thể giúp được không."
"Hai người còn lại sẽ nhân lúc khách thuê đi làm, tìm cách trộm chìa khóa của chủ nhà, lẻn vào phòng họ xem có manh mối hay đạo cụ gì hữu dụng không."
"Đặc biệt là những vật yêu thích hoặc chấp niệm của người chết, thường sẽ có tác dụng kiềm chế quỷ."
Cả nhóm đều tán thành. Đây là cách tiếp cận phổ biến với tân binh – trực diện đối đầu với quỷ chỉ có đường chết, nên nhất định phải tìm kiếm vật phẩm hỗ trợ.
Sau khi bàn bạc, mọi người bắt đầu chia đội. Theo lẽ thường, đội hình lý tưởng là mỗi nhóm một nam một nữ.
Nhưng khi vừa dứt lời, Lục Tân – người từ nãy đến giờ khá trầm lặng – bất ngờ lên tiếng:
"Hai bên đều là đi tìm đồ, nên nhóm nào có hiệu suất cao hơn thì nên đi cùng nhau. Quan trọng là cẩn thận chứ không phải phân chia nam nữ."
Lý Lập nhìn lướt qua Lục Tân, trong lòng thầm nghĩ: Tiểu tử này để ý Chúc Ương rồi.
Mưa Bụi Tháng Ba
Thế là hắn thuận nước đẩy thuyền:
"Được thôi, nam nữ phối hợp cũng đỡ mệt. Vậy ngày mai hai người các ngươi ra ngoài, tôi với Tiểu Uông ở lại lục soát trong nhà."
Chúc Ương lườm Lục Tân một cái. Thấy hắn mặt không đổi sắc, nàng cũng không nói gì thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./thet-choi-tai-nu-vuong/61.html.]
Sau bữa tối, nàng mở vali kiểm tra xem trò chơi đã cấp cho mình những gì.
Vì nhóm người chơi được thiết lập với thân phận khách du lịch, nên hành lý cũng khá hợp lý: vài bộ quần áo, một đôi giày (kiểu dáng xấu tệ), một bộ đồ trang điểm cùng đồ vệ sinh cá nhân. Ngoài ra, nàng còn có một chiếc laptop.
Chúc Ương lập tức bật máy lên, bắt WiFi, thử mở công cụ tìm kiếm. Tất cả đều giống hệt thế giới thực, khiến nàng có chút hoài nghi liệu mình có bị dịch chuyển đến một chiều không gian khác.
Nhưng rất nhanh, nghi ngờ đó bị dập tắt.
Nàng thử đăng nhập vào các tài khoản mạng xã hội của mình – trong nước, ngoài nước đều báo không tồn tại.
Đang định kiểm tra thêm, thì ngoài hành lang bỗng vang lên tiếng ồn ào.
Mấy người vội vàng mở cửa.
Tiếng động lập tức trở nên rõ ràng hơn – là Khâu lão sư đang bị chồng đánh!
Lúc trước khi gặp nàng, nàng còn đang chuẩn bị nấu cơm, theo lý mà nói bây giờ cả nhà phải đang quây quần bên mâm cơm tối.
Nhưng thực tế thì sao? Không có cái gọi là gia đình ấm áp, chỉ có bạo lực và nước mắt.
Từ cửa phòng, họ có thể ngửi thấy mùi rượu nồng nặc trên người gã đàn ông kia. Gã trông chừng hơn ba mươi tuổi, ngoại hình không quá đặc biệt – không cao không lùn, không béo không gầy, thả vào đám đông là lập tức lẫn vào.
Nhưng giờ phút này, gã đang trợn trừng mắt đỏ ngầu, khuôn mặt méo mó vì giận dữ, trông chẳng khác gì một con quỷ đang tra tấn con mồi.
Khâu lão sư thì tóc tai rối bù, áo sơ mi bị xé rách một mảng lớn.
Nàng cắn chặt môi, đôi mắt đỏ hoe, chỉ có thể không ngừng lùi bước tránh né, nhưng không hề kêu khóc hay cầu cứu.
Bởi vì ngay bên khe cửa, con trai nàng đang đứng đó, lặng lẽ nhìn.