Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 386: Người Thân Của Các Cậu Cũng Chính Là Người Thân Của Tớ

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-10-23 20:28:13
Lượt xem: 9

Quý Dữu gắp một miếng thịt viên bỏ vào chén Sở Kiều Kiều, nghiêm túc dặn dò: “Kiều Kiều, ăn nhanh đi, nhân lúc còn nóng, để nguội sẽ không ngon đâu.”

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Sở Kiều Kiều cười đến thấy răng không thấy mắt, vội vàng nhét thịt viên vào miệng.

 

Vừa nhét vào miệng, Quý Dữu lập tức gắp một miếng rau xà lách, nhẹ nhàng nhúm trong nồi, đưa cho Sở Kiều Kiều, cười nói: “Rau xà lách này chỉ chần qua một giây là ngon nhất, Kiều Kiều cho cậu."

 

Sở Kiều Kiều đưa thịt viên vào miệng, bưng chén đưa tới.

 

Quý Dữu cho rau xà lách vào chén của cô ấy.

 

Nhìn thấy cảnh này, những người khác nhất thời không nói nên lời.

 

Thịnh Thanh Nham bĩu môi nói: "Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt này a, tớ cũng muốn ăn rau xà lách chỉ chần trong 1 giây a..."

 

Quý Dữu trợn mắt nói: “Tự mình làm đi, mới có cơm no áo ấm.”

 

Thịnh Thanh Nham: "..."

 

Thịnh Thanh Nham mắng: “Cái đồ mặt nịnh nót.”

 

Quý Dữu nghiêm túc nói: “Nịnh nót thì làm sao ? Ăn cơm nhà cậu hả?”

 

Thịnh Thanh Nham có chút không nói nên lời: "Cậu còn kiêu ngạo a... Cậu cho nhân gia mấy miếng xà lách chần, nhân gia kêu lão già Thịnh của nhân gia đưa cho cậu mấy chiếc tinh hạm a..."

 

Ngón tay Quý Dữu run lên, đồng thời cảm thấy trong lòng mình cũng khẽ run lên, nhưng là chỉ là một cái chớp mắt, cô liền lấy lại bình tĩnh, ậm ừ: “Nhìn cậu, một tên lưu manh không biết làm gì, tớ sẽ không tin tưởng cậu..."

 

Mấy miếng rau xà lách đổi lấy mấy cái tinh hạm!

 

Thịnh Thanh Nham: "..."

 

"Bạn học Quý Dữu, chúng ta mặc kệ cậu ta đi." Sở Kiều Kiều trừng mắt nhìn Thịnh Thanh Nham, chỉ vào một miếng thịt dê, nói: "Tớ muốn ăn thịt dê do bạn học Quý Dữu nấu a..."

 

Quý Dữu mỉm cười: “Được, được, được…”

 

Đám người: "......." 

 

Cảnh tượng này thực sự rất cay mắt, nếu không có đồ ăn ngon hấp dẫn trên bàn, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên và Thịnh Thanh Nham đã bỏ chạy từ lâu rồi.

 

Bản thân Quý Dữu đã ăn rất ngon miệng cùng Sở Kiều Kiều đang được cho ăn cũng vậy. Trong lúc Quý Dữu trừng mắt nhìn Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên, Thịnh Thanh Nham đang không ngừng cướp đồ ăn, cướp thịt cùng mình, cô cũng không quên chào Thẩm Trường Thanh, mặt mũi tràn đầy tươi cười, nói: “Bạn học Thẩm Trường Thanh, ăn nhiều một chút, nhìn cậu quá gầy."

 

Thẩm Trường Thanh: “…”

 

Thẩm Trường Thanh im lặng liếc nhìn bắp tay rắn chắc của mình, cúi đầu ăn một cách cay đắng.

 

Ăn được một lúc, Quý Dữu đột nhiên hỏi: “Nhân tiện, ngoài Kiều Kiều và Thẩm Trường Thanh, nhà của các cậu có họ hàng trâu bò nào nữa không? Nhìn xem – chúng ta đều quen thuộc như vậy, làm sao còn phân biệt lẫn nhau? Người thân của các cậu cũng chính là người thân của tớ, bây giờ nhận biết một chút trước, để sau này có gặp được, tớ có thể đến chào hỏi và nhận thân a.”

 

Đám người: "......." 

 

Vẻ mặt cẩu nịnh hót này cũng là không có người nào giống như vậy.

 

Mấu chốt là khi con hàng số 4444 này nói và làm như vậy, thái độ của cô ấy rất tự nhiên, không hề cảm thấy xấu hổ chút nào.

 

Da mặt dày của cô ấy là vô địch.

 

Thịnh Thanh Nham đang uống nước, ăn lẩu, nghe vậy, lau miệng, tức giận nói: “Gia đình tớ không có gì đặc biệt a, chỉ đóng và sửa chữa tinh hạm a, mà nhân gia đối với cái này cũng không có hứng thú a, hứng thú của nhân gia chính là cả đời ngồi ăn rồi chờ chết, tiêu xài phung phí a…”

 

Quý Dữu: "......."

 

Quý Dữu lắc đầu nói: "Được rồi, cậu có thể im lặng, tớ không có hứng thú với cậu."

 

Thịnh Thanh Nham: "..."

 

Quý Dữu nhìn hai anh em Nhạc Tê Quang và Nhạc Tê Nguyên.  

 

Hai người đều ăn đồ ăn trong miệng, Nhạc Tê Quang không có hứng thú trả lời chủ đề này, Nhạc Tê Nguyên không quan tâm, thản nhiên nói: “Nhà chúng tớ không có gì đặc biệt, cũng chỉ là nhân viên quản lý kho hàng, nhàn rỗi không có việc gì để làm, ba mẹ tớ cũng phải làm công việc dọn dẹp bán thời gian.”

 

Quý Dữu: "???"

 

Quý Dữu vẻ mặt mờ mịt.

 

Nhân viên quản lý kho?

 

Còn kiêm luôn công việc dọn dẹp bán thời gian?

 

Công việc gì nha?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-386-nguoi-than-cua-cac-cau-cung-chinh-la-nguoi-than-cua-to.html.]

 

Họ là nhân viên phục vụ trung tâm thương mại hay nhân viên an ninh?

 

Hay là--

 

Nhìn thấy Quý Dữu vẻ mặt khó hiểu, Thẩm Trường Thanh vốn vẫn im lặng, nhẹ nhàng nói: “Tổng giám đốc hậu cần của quân đoàn liên minh, người phụ trách quân nhu, thỉnh thoảng giúp thu dọn chiến trường sau chiến tranh.”

 

Quý Dữu: "!!!"

 

Quý Dữu cắn một miếng, suýt chút nữa phun ra ngoài.

 

Quý Dữu ráng nhịn xuống, nhưng ly nước bên cạnh vô tình bị lật, nước b.ắ.n tung tóe vào trên người Manh Manh đang đứng bên cạnh cô, Manh Manh lắc lắc bộ lông, kêu lên: "Click?"

 

Quý Dữu nhanh chóng đưa tay ra, giúp Manh Manh lau sạch sẽ những giọt nước trên lông nó.

 

Cô cũng không muốn kinh ngạc như vậy, nhưng mà—

 

Nhưng mà --

 

Nhưng mà Quý Dữu đột nhiên phát hiện ra, tất cả những người bạn keo kiệt và vô sỉ xung quanh cô, từng người đều có thân thế kinh người như vậy, không ai trong số họ là tầm thường. Trong lúc nhất thời thật sự kinh sợ.

 

Tất cả các thành viên đều cao ráo, giàu có, đẹp trai, xinh đẹp nhưng chỉ có cô là người nghèo. Đem bán cửa, sàn nhà, gạch, tính cả chính mình tháo thành từng mảnh đem bán đi, nhưng thậm chí không thể chạm tới ngưỡng cửa nhà người ta...

 

Quý Dữu: "......" 

 

Mệt lòng.

 

Sau một hồi sửng sốt, Quý Dữu nhìn thấy trong nồi nước sôi miếng thịt cô vừa ném vào đã chín, cô vội vàng giơ đũa gắp ra...

 

Một đôi đũa từ dưới đất bay lên nhặt miếng thịt lên.

 

Quý Dữu: "......" 

 

Quý Dữu trừng mắt nhìn Nhạc Tê Quang, mắng: "Nhà của cậu trâu như vậy, tại sao lại muốn cướp thịt của tớ? Cậu là quỷ c.h.ế.t đói đầu thai à?"

 

Nhạc Tê Quang trợn mắt: “Nhà tớ trâu hay không trâu, có liên quan gì đến sở thích ăn thịt của tớ a?”

 

Quý Dữu: "......" 

 

Nói hay lắm có đạo lý, cô không có lời nào để phản bác.

 

Đúng lúc này——

 

Miếng thịt khác mà Nhạc Tê Nguyên bỏ vào trông có vẻ chín ngay lập tức. Quý Dữu lần này tinh mắt, nên nhanh một bước cướp lấy nhét vào miệng.

 

Nhạc Tê Nguyên: "..."

 

Nhạc Tê Nguyên chửi bới: “Sao cậu lại cướp thịt của tớ?”

 

Quý Dữu tự tin nói: "Anh nợ thì em trả! Anh trai của cậu cướp thịt của tớ, tớ đương nhiên sẽ cướp của cậu."

 

Nhạc Tê Nguyên: "..."

 

Mùi thơm của nồi lẩu lan khắp phòng, cảm giác thèm ăn của mọi người cũng được mở ra, trong thời gian ngắn đã có rất nhiều đĩa không.

 

Thịnh Thanh Nham liếc nhìn Quý Dữu, đột nhiên nói: "Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt a... Thời gian lâu như vậy rồi, vậy mà cậu cũng không chủ động tìm hiểu những người bạn cùng lớp xung quanh mình ... Rõ ràng có thể biết lý lịch của bọn hắn chỉ bằng cách tìm kiếm trên mạng a ...."

 

Quý Dữu: "!!!"

 

Quý Dữu nhịn không được mắng: " Các cậu một người so với một người đều keo kiệt hơn, nghèo hơn người khác. Làm sao tớ có thể biết các cậu không hề nghèo a, nếu biết sớm -- đúng rồi! Hôm nay các cậu mời khách a."

 

Quý Dữu cười khúc khích nói: "Tớ nghèo như vậy, chẳng lẽ các cậu còn muốn tớ chảy máu? Lương tâm của các cậu không đau sao?"

 

Đám người: "......" 

 

Không muốn nói lý với hàng này nữa.

 

Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng sau khi mọi người dùng bữa xong, lúc chuẩn bị thanh toán hóa đơn, ông chủ quán lẩu cười giải thích: "Bạn học Quý Dữu đã thanh toán hóa đơn rồi. Các bạn học, cảm ơn các bạn đã ủng hộ."

 

Nhìn một bên Manh Manh lưu luyến không muốn rời xa Quý Dữu , mọi người đều có vẻ mặt hơi phức tạp. Gia hỏa số 4444 này, kỳ thực ngoài miệng rất thích chiếm tiện nghi, nhưng thật sự sẽ không cố ý làm gì để chiếm tiện nghi , làm tổn hại đến lợi ích của người khác.

 

Khi mấy người chuẩn bị rời đi, màn hình ba chiều trong cửa tiệm đột nhiên lại lóe sáng, sau đó hình ảnh trở nên rõ ràng và một tin tức mới bắt đầu phát ra.

 

Khi họ nhìn thấy bóng người xuất hiện trên màn hình, bước chân của đám người Quý Dữu, Sở Kiều Kiều đột nhiên dừng lại——

 

 

Loading...