Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 387: Chí Hướng Bay Cao
Cập nhật lúc: 2024-10-23 20:28:53
Lượt xem: 7
Sau bữa ăn, mùi thơm của nồi lẩu vẫn tràn ngập trong căn phòng, khi họ nghe thấy giọng nói trên màn hình ba chiều, Quý Dữu, Sở Kiều Kiều, Thịnh Thanh Nham, Nhạc Tê Nguyên, Nhạc Tê Quang, Thẩm Trường Thanh gần như đồng thời dừng lại.
Mấy người quay lại nhìn qua, đập vào mắt chính là thân hình cao lớn thẳng tắp của thượng tướng Bạch Cập, dưới ánh sáng của ngôi sao nhân tạo, khuôn mặt tuấn tú của hắn dường như có một tầng ánh sáng...
Sở Kiều Kiều nói: “Thượng tướng Bạch Cập đang làm báo cáo sau chiến tranh về tam giác Erathia.”
Không ai nói gì, chỉ im lặng lắng nghe.
Bạch Cập đối diện với ống kính, khuôn mặt tuấn tú nghiêm trang, giọng nói nghiêm túc: “Tại tam giác Erathia, lấy trạm vũ trụ Đào Viên làm trung tâm, tất cả tinh thú trên hành tinh có bán kính 5 năm ánh sáng đều đã bị tiêu diệt. ..."
Sau đây là một danh sách dài nói rõ chi tiết.
.......
Vào giây phút cuối cùng của báo cáo, thượng tướng Bạch Cập đột nhiên dừng lại, giọng nói hơi khàn khàn, rồi nói: “Từ đầu đến cuối chiến dịch tiêu diệt tinh thú, tổn thất tổng cộng của quân đoàn 6: 120.109 người, bao gồm 50.514 chiến binh cơ giáp…”
Trong những lời tiếp theo, giọng nói trong trẻo ban đầu của thượng tướng Bạch Cập, trong bất tri bất giác trở nên khàn khàn, khó phân biệt. Tuy nhiên, chỉ mất kiểm soát ngắn ngủi, trong nháy mắt khôi phục lại bình tĩnh, cố gắng hết sức để đọc xong bản báo cáo này. .
Tin tức đã thông báo xong, bóng dáng của thượng tướng Bạch Cập cùng binh lính đã biến mất từ lâu, nhưng trong phòng vẫn im lặng.
Hồi lâu.
Chính là chủ quán lẩu phá vỡ sự im lặng, ông cau mày, trong mắt hiện lên nỗi buồn vô hạn, nhẹ nhàng thở dài nói: “Không ngờ trận chiến này thiệt hại lại lớn như vậy.”
Có hơn 120.000 chiến binh, trong đó có gần 80.000 tinh nhuệ...
Những tổn thất mà liên minh phải gánh chịu trong trận chiến này không thể nói là không lớn. Phải biết là, liên minh phải mất ít nhất 10 năm mới đào tạo được một chiến binh tinh nhuệ...
Mà, thú triều chân chính vẫn chưa bắt đầu.
Mấy năm sau nữa là thú triều, sẽ như nào trải qua như luyện ngục a?
Mấy người Quý Dữu đều im lặng. Ông chủ quán lẩu không giấu được sự lo lắng trong mắt nói: “Nghe đồn thú triều mới có lẽ bắt đầu từ tam giác Erathia, không biết có phải hay không đó là sự thật. Sở dĩ thượng tướng Bạch Cập tiêu phí nhiều sức lực như vậy để dọn sạch tinh thú trong vành đai hành tinh này, có lẽ là để tránh thú triều bùng phát a.”
Sở Kiều Kiều nói: “Tin đồn trong Tinh Võng không thể coi là sự thật, nhưng những năm gần đây, tinh thú trong tam Giác Erathia quả thực di chuyển rất thường xuyên, khả năng này cũng không thể loại trừ. Nhưng bất kể địa điểm cuối cùng là ở đâu, thượng tướng Bạch Cập quyết đoán này và sự hy sinh của các chiến sĩ đều có ý nghĩa to lớn đối với nhân loại."
Nếu thú triều bộc phát ở đây, sớm tiêu diệt tinh thú ở đây không chỉ có thể giảm bớt uy lực của thú triều, còn có thể câu giờ cho nhân loại.
Nếu không bộc phát ở đây, tinh thú trên bầu trời đầy sao rộng lớn này sẽ bị tiêu diệt càng sớm càng tốt, khi thú triều bộc phát, không chỉ sẽ giảm bớt nguy cơ sinh tồn của những người ở gần đó, mà còn chưa biết chừng, nơi đây sẽ trở thành nơi ẩn náu của con người.
.......
Tóm lại, việc trước tiên phải diệt trừ đám mây dày đặc của thú tinh ở đây là hoàn toàn cần thiết.
Khi Sở Kiều Kiều lên tiếng, đôi mắt đen của cô bình tĩnh như nước, nhưng bên dưới vẻ ngoài bình tĩnh, một cỗ khí thế kinh người đã lặng lẽ hình thành, cô nhìn mấy người bạn học xung quanh, nói từng chữ một: “Quân đoàn thứ sáu bị tổn thất nặng nề trong trận chiến. Chắc chắn sẽ có rất nhiều lực lượng chiến đấu mới được bổ sung trong vài năm tới, vì vậy tớ đã quyết định sau khi tốt nghiệp, tớ sẽ gia nhập đội Mãnh Hỗ tinh nhuệ của quân đoàn thứ sáu."
Lời này vừa nói ra, đã có nhiều người kinh ngạc ngước nhìn cô.
Khuôn mặt tuấn tú của Thịnh Thanh Nham thoáng nhăn lại, nói: "Cha mẹ cậu có bằng lòng cho cậu gia nhập quân đoàn thứ sáu không?"
Không có a.
Khi hỏi vấn đề này, giọng điệu của Thịnh Thanh Nham rất nghiêm túc.
Sở Kiều Kiều gật đầu nói: “Cha mẹ tớ đương nhiên không nguyện ý, bọn họ hy vọng tớ sau khi tốt nghiệp sẽ lập tức gia nhập quân đoàn thứ nhất, trực tiếp dưới sự chỉ huy của cô hai, nhưng tớ đã quyết định, không cần sự can thiệp của bọn họ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-387-chi-huong-bay-cao.html.]
Quân đoàn thứ nhất do cô hai Sở lãnh đạo đang bảo vệ đệ nhất tinh vực, đệ nhất tinh vực là trung tâm chính trị và kinh tế của liên minh và có những mối liên hệ quan trọng nên được phòng thủ rất chặt chẽ...
Nơi này có vũ khí tốt nhất, những chiến binh mạnh mẽ nhất, công nghệ tiên tiến nhất, nguồn lương thực dự trữ dồi dào nhất,...
Tóm lại, cho dù thú triều bộc phát thì đây cũng là nơi được phòng thủ kiên cố và an toàn nhất.
Vì vậy, Quân đoàn thứ nhất canh giữ ở đây thực sự là an toàn nhất.
Ngược lại, vì tinh vực thứ sáu nằm ở rìa ngoài cùng của liên minh và giáp với đế quốc Ngân Hà và Hợp chủng quốc Ánh sáng Xanh, nên trong hàng trăm năm, đã xảy ra xích mích ở khu vực biên giới của nhiều quốc gia, còn có hải tặc Tinh Tế thỉnh thoảng lại cướp bóc...
Vì vậy, Tinh vực thứ sáu thực sự là khu vực không an toàn nhất trong liên minh. Vì vậy, quân đoàn thứ sáu bảo vệ tinh vực thứ sáu có tỷ lệ tổn thất cao nhất hàng năm, trong đó những tân binh chịu thương vong lớn nhất.
Sở Kiều Kiều là thiên tài thế hệ này của nhà họ Sở, đồng thời cô cũng là con một. Tâm lý của cha mẹ nhà họ Sở rất dễ hiểu.
Sở Kiều Kiều kiên quyết, nhưng Thịnh Thanh Nham chỉ cau mày không nói gì.
Sau đó--
Nhạc Tê Quang bên cạnh đột nhiên cười lạnh một tiếng, lớn tiếng nói: "Có gì không tốt? Nếu cậu sợ c.h.ế.t thì không nên làm chiến sĩ cơ giáp, nếu không thì thà đi học trường nghệ thuật còn hơn là học viện quân sự! Tớ nói cho cậu biết, lựa chọn đầu tiên của tớ từ năm tám tuổi chính là Quân đoàn thứ sáu, mười năm qua tớ chưa từng d.a.o động."
Quý Dữu vốn đã im lặng, nhìn Nhạc Tê Quang có chút kinh ngạc.
Gia hỏa này bình thường rất ngu ngốc, không chỉ nói chuyện ngu ngốc, còn cư xử không bình thường, câu nói này nghe có vẻ ngạo mạn, nhưng không hiểu sao, Quý Dữu cảm thấy trên người Nhạc Tê Quang bao phủ tính tình ngốc nghếch, cũng vào lúc này đã tan biến trong câu nói này.
Cậu ấy--
Lúc này, cậu ấy không những không có bộ dạng ngu ngốc, thân hình trong nháy mắt cao tới 2,8 mét!
Nhưng--
Nhạc Tê Quang ở giây tiếp theo liền mắng: "Số 4444, cậu nhìn tớ chằm chằm làm cái quái gì vậy? Đừng dùng ánh mắt như kẻ ngốc kia mà nhìn baba, baba không kết giao với kẻ ngốc."
Quý Dữu: "..."
Mí mắt Quý Dữu giật giật, mở miệng mắng lại: “Đúng lúc ông nội đây cũng không muốn làm bạn với cháu trai.”
Nhạc Tê Quang: "..."
Nhạc Tê Quang tức giận siết chặt nắm đấm: "Cậu là muốn bị đánh phải không?"
Quý Dữu không có chút nào sợ, bắt đầu xắn tay áo lên: "Tới! Vừa lúc tay ông nội cũng đang ngứa..."
Bên cạnh cô, Thịnh Thanh Nham nhàn nhạt nói: “Các cậu đủ rồi a…”
Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!
Sở Kiều Kiều nhảy tới, giơ tay ngăn Quý Dữu lại, lớn tiếng nói: "Bạn học Quý Dữu, cậu bình tĩnh! Nếu cháu trai không nghe lời thì cứ đánh nó một trận đi. Chuyện nhỏ như vậy sao có thể để cho cậu làm được? Giao cho tớ, tớ nhất định sẽ giúp cậu dạy cho cậu ta một bài học, chỉ tay về phía đông cũng không dám đi về phía tây..."
Nhạc Tê Quang nghe vậy, càng nhảy dựng lên giận dữ.
Nhìn thấy cảnh này, mí mắt Nhạc Tê Nguyên co giật, cậu ta không muốn để ý tới, nhưng vẫn không nhịn được lớn tiếng quát: “Tớ nói, các cậu đủ rồi a! Đừng lúc nào cũng bắt lấy anh trai thiếu thông minh của tớ mà khi dễ a. Khi bắt nạt anh ấy, các cậu có thể xem xét cảm xúc của tớ một chút được không?"
Anh trai của cậu ta là cháu trai——
Vậy cậu ta là gì?