Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Chỉ Thích Nhan Sắc Đó - Chương 76

Cập nhật lúc: 2024-09-25 14:05:46
Lượt xem: 65

Lúc ấy, cô đau lòng rất lâu. Nếu hai người không rung động, cô cũng không cố chấp nữa. 

 

Không phải Bạch Niệm Lôi… Nhìn cảnh này, chẳng lẽ là Thịnh Văn Ngôn?

 

Chẳng phải lúc trước anh trai ghét cô ta lắm mà!

 

Sân sau nhà họ Thẩm rất rộng, Thẩm Thụ Diệc kéo cô đi qua hành lang, còn muốn đi đến bóng cây bên kia. Thịnh Văn Ngôn cảm thấy khó hiểu, bàn tay bị cậu nắm đến đau đớn, cô không chịu đi nữa.

 

“Rốt cuộc là cậu muốn gì?!” Thịnh Văn Ngôn dùng sức hất tay cậu ra. 

 

Thẩm Thụ Diệc đứng ngây ngốc, lúc quay đầu lại, khuôn mặt ẩn ẩn tức giận. 

 

Thịnh Văn Ngôn càng khó hiểu, hôm nay cô có chọc cô ta gì đâu?

 

“Này, cậu sao thế?”

 

“Cậu thích chú út?” Thẩm Thụ Diệc nhìn cô chằm chằm, vừa thấp thỏm vừa khó tin.

 

Thịnh Văn Ngôn ngẩn ngơ: “Hả? Sao cậu biết?”

 

Thẩm Thụ Diệc trố mắt. Hôm trước, nghe Chu Linh Vận nói thế, cậu không dám tin, nhưng cũng không hỏi. Cho đến hôm nay, câu nhịn lâu như vậy, cuối cùng mới hỏi.

 

Cậu hy vọng chuyện này đùa, hoặc Chu Linh Vận hiểu lầm, chỉ là… Cậu đã biết đáp án, cô lại thản nhiên hỏi: Sao cậu biết?

 

Trong lúc nhất thời, cậu cảm thấy cực kỳ hoang đường: “Thịnh Văn Ngôn, sao cậu lại như vậy? Sao có thể thích chú tôi?”

 

Thịnh Văn Ngôn đang thắc mắc làm sao cậu ta biết được? Vốn đang thấp thỏm thì nhìn thấy vẻ mặt cậu lúc nói lời này, tất cả mọi biểu cảm tạm biến mất, thay vào đó là khó hiểu.

 

“Khoan đã, tôi thế bào? Mắc gì tôi không được thích chú ấy?”

 

“Cậu, cậu… Lúc trước rõ ràng là cậu thích toi…” Thẩm Thụ Diệc nói không nên lời, đè nén sự tức giận: “Tôi biết đó giờ cậu hay bát nháo, cậu tuỳ hứng trêu chọc tôi cũng được thôi, nhưng cậu lại làm vậy với chú út, cậu ——“

 

“Tôi chưa bao giờ tùy hứng!”

 

Thịnh Văn Ngôn nói “chưa bao giờ tùy hứng”, là muốn phản bác rằng cô không tuỳ tiện mà thích Thẩm Tại, nhưng cậu ta lại cường điệu câu trước.

 

Cậu nhao nhao lên: “Chứ không phải cậu tuỳ hứng nên mới thích tôi?”

 

Thịnh Văn Ngôn: “Lúc thích cậu, tôi rất nghiêm túc, nhưng cậu chỉ quan tâm những chuyện vớ vẩn của tôi. Thẩm Thụ Diệc, bây giờ cậu giận dỗi gì với tôi vậy?”

 

“Cậu nghiêm túc mà dễ dàng quên vậy sao?” Ngực Thẩm Thụ Diệc vừa căng vừa khó chịu, cậu hoàn toàn không khống chế được cảm xúc, nói không lựa lời: “Cậu chỉ thích người nào đẹp trai thôi, nghiêm túc của cậu được bao nhiêu phần?!”

 

Thịnh Văn Ngôn sửng sốt, cô thừa nhận, mình thích người đẹp trai, nhưng lúc thích người ta, cô thật sự rất nghiêm túc. Bây giờ, cảm xúc thích của cô bị người ta hạ xuống mức thấp kém, đương nhiên tích tụ khí trong lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./toi-chi-thich-nhan-sac-do/chuong-76.html.]

 

Thịnh Văn Ngôn hít sâu một hơi, bực bội nói: “Ừ! Đúng thì sao? Tôi thích người đẹp trai, tôi không nghiêm túc đó, thế nào? Cần cậu dạy tôi? Tôi thích ai thì có liên quan gì tới cậu?”

 

“Sao lại không liên quan? Đó là chú tôi.”

 

“Nhưng không phải là chú tôi.”

 

“Cậu!” Thẩm Thụ Diệc á khẩu không trả lời được, sau một lúc lâu mới lành lạnh nói: “Ừ, đâu phải là chú của cậu, nếu không làm sao hai người bên nhau được.”

 

“Cái gì?” Thịnh Văn Ngôn nhíu mày: “Bên nhau? Ai nói tôi và chú ấy bên nhau?”

 

Thẩm Thụ Diệc: “Chị Linh Vận nói, chẳng lẽ sai?”

 

Ra là cái đồ đỏng đảnh Chu Linh Vận. 

 

Hèn gì Thẩm Thụ Diệc lại đột nhiên chất vấn cô.

 

Dù không muốn giải thích chuyện giữa cô và Thẩm Tại, nhưng cô sợ Chu Linh Vận lại thêm mắm dặm muối làm ảnh hưởng đến Thẩm Tại, cho nên cô hoà hoãn giọng điệu: “Chúng tôi chưa quen nhau, Chu Linh Vận hiểu lầm thôi.”

 

Thẩm Thụ Diệc sửng sốt, ánh mắt sáng lên: “Hai người không quen nhau?”

 

“Không.” Thịnh Văn Ngôn lạnh lùng nhìn cậu ta: “Nhưng chuyện tôi thích chú của cậu là thật.”

 

——

 

Đang yên lành ăn sinh nhật, tự nhiên bị kéo ra ngoài dạy dỗ một trận… Lúc bước vào nhà, tâm trạng cô tệ hẳn đi.

 

Cô lạnh mặt bước vào sảnh. Thẩm Vân Nghê vẫn còn ngồi ở đó, thấy cô thì lơ đãng hỏi một câu: “Chị và anh tôi ra đó làm gì?”

 

“Không làm gì cả.” Thịnh Văn Ngôn tích tụ trong lòng. Cô vui vẻ đến chúc mừng sinh nhật cậu ta, thế nhưng cậu ta lại bực tức với cô!

 

“Tôi còn chút chuyện, tôi đi trước.” Thịnh Văn Ngôn nói.

 

Thẩm Vân Nghê: “À.”

 

Thịnh Văn Ngôn nhìn thoáng qua phòng khách, bên trong ngoài Triệu Thuận Từ và đám người Thẩm Hàm ra thì không thấy Thẩm Tại đâu. Cô muốn chào anh một tiếng rồi mới về.

 

“Chú em đâu?” Thịnh Văn Ngôn hỏi.

 

Thẩm Vân Nghê khẽ hừ một tiếng:

“Mới đi tìm hai người đó, không gặp nhau à?”

 

Thịnh Văn Ngôn chợt quay đầu: “…?”

Loading...