Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh đỉnh cấp xuyên đến thập niên 70 - Chương 400: Ly trà xanh thứ bốn trăm

Cập nhật lúc: 2024-11-08 19:40:07
Lượt xem: 195

Trong khoảng thời gian này, cô tận dụng triệt để, đã học xong sách giáo khoa lớp mười.

Bây giờ bắt đầu học sách giáo khoa lớp mười một.

Cô vừa ghi chép bài vừa đọc thuộc lòng, mấy nhân viên thỉnh thoảng đi lên nghe thấy tiếng đọc thuộc lòng, trong lòng không khỏi càng thêm bội phục giám đốc Đồng.

Đã ngồi vào vị trí giám đốc vẫn không quên học tập, chẳng trách người ta có thể thăng chức nhanh như vậy.

Đúng là bởi vì cô có chuẩn bị và có năng lực.

Hai người Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu đã nhận được không ít khích lệ, nhưng trong lòng vẫn còn nghi hoặc.

Vì vậy lúc ăn cơm trưa, hai người đã nói nghi hoặc của mình: “Giám đốc Đồng, tại sao cô còn muốn học sách giáo khoa trung học cơ sở, chẳng lẽ cô định đi học Đại học Công nông binh sao?”

Nếu có biểu hiện xuất sắc trong đơn vị, sẽ có cơ hội được đề cử vào trường Đại học Công nông binh.

Đồng Tuyết Lục lắc đầu: “Tôi không định đến Đại học Công nông binh, nhưng tôi cảm thấy chúng ta dành nhiều thời gian học tập trong trường học như vậy, vừa đi ra ngoài làm việc đã bỏ lại toàn bộ kiến thức sau đầu, vậy chẳng phải là uổng phí trí tuệ và thời gian học tập nhiều năm như vậy sao?”

“Còn nữa đúng như lần trước tôi có nói, cơ hội dành cho người có chuẩn bị, ngộ nhỡ ngày nào đó xuất hiện một cơ hội cần dùng đến những kiến thức này, cô nói xem người có chuẩn bị trước như tôi có thể nắm lấy, hay là mọi người không có chuẩn bị có thể nắm lấy?”

Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu trăm miệng một lời nói: “Đương nhiên là giám đốc Đồng rồi.”

Đồng Tuyết Lục gật đầu: “Mọi người cũng hiểu được đạo lý này, vậy bình thường mọi người có rảnh cũng nên học tập lại những kiến thức trước kia một lần nữa.”

Vân Chi

Cơ hội này vào cuối năm, cũng sắp đến rồi, Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu đều là học sinh tốt nghiệp trung học, có tư cách tham gia vào kỳ thi tuyển sinh đại học.

Mặt khác, Tiểu Điền là tốt nghiệp trung học cơ sở, nếu cậu ta có lòng học tập mà nói, cũng có thể tham gia vào kỳ thi tuyển sinh đại học, có điều dựa vào lượng kiến thức của cậu ta, chỉ sợ rất khó thi đậu.

Hai người Mạnh Thanh Thanh và Ngô Lệ Châu nghe xong lời này, ngày hôm sau đã mang theo sách giáo khoa đến tiệm cơm học tập.

Bởi vì tâm tư của mọi người đều đặt vào học tập, càng không xảy ra chuyện có người muốn đấu đá với nhau.

Giữa trưa, Phương Tĩnh Viện lại đến đây.

“Tuyết Lục, hai ngày nữa là sinh nhật của tôi, tôi muốn cùng chúc mừng với cậu,  tiện thể dẫn người yêu của tôi tới cho cậu xem mặt.”

Lúc nói lời này, hai gò má của Phương Tĩnh Viện đỏ như bôi son, vẻ mặt ngượng ngùng.

Đồng Tuyết Lục đã quen thấy cô ấy mở miệng ngậm miệng đều dùng rắm thối dọa đàn ông đến xem mắt, nhìn dáng vẻ ngượng ngùng lúc này của cô ấy thì cảm thấy rất mới lạ: “Thật ra cậu muốn tôi làm đồ ăn ngon cho cậu chứ gì, xem người yêu của cậu chỉ là thuận tiện mà thôi.”

Ánh mắt Phương Tĩnh Viện cười thành hình trăng lưỡi liềm: “Tuyết Lục, cậu đúng là quá thông minh, cái gì cũng không trốn được ánh mắt của cậu.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-dinh-cap-xuyen-den-thap-nien-70/chuong-400-ly-tra-xanh-thu-bon-tram.html.]

Đồng Tuyết Lục suy nghĩ một chút nói: “Được rồi, vừa khéo ngày đó là chủ nhật, cậu đến nhà tôi đi.”

Phương Tĩnh Viện cảm động nhìn cô: “Tuyết Lục, tại sao cậu không phải đàn ông chứ, nếu cậu là đàn ông, chắc chắn là tôi không cần người yêu hiện tại của mình!”

Đồng Tuyết Lục trợn mắt khinh bỉ nhìn cô ấy.

Phương Tĩnh Viện vừa đi thì điện thoại reo lên, Đồng Tuyết Lục đi qua, vừa nghe máy đã lập tức hoảng sợ.

“Chú Tông, chú bình tĩnh lại một chút, vừa rồi chú nói cái gì?”

Chú Tông: “Tuyết Lục, Như Quy bị thương eo ở căn cứ, bây giờ chú và tư lệnh đang định đến căn cứ, cháu muốn đi cùng không?”

Đồng Tuyết Lục nhíu mày: “Rất nghiêm trọng ạ? Sao lại bị thương như vậy?”

Chú Tông: “Nghe nói là bị ngăn tủ đập vào lưng, bây giờ không có cách nào cử động được, chú phải qua đó chăm sóc nó vài ngày.”

Đồng Tuyết Lục nói: “Cháu cũng đi!”

Chú Tông: “Vậy cháu ở tiệm cơm chờ bọn chú là được, lát nữa bọn chú lái xe qua tiệm cơm sẽ đón cháu.”

Cúp điện thoại, Đồng Tuyết Lục nói một tiếng với người của tiệm cơm, sau đó mua sủi cảo và bánh ngọt của tiệm cơm, bảo bọn họ lát nữa lại làm thêm một ít.

Hai mươi phút sau, xe của Phác Kiến Nghĩa chạy đến.

Đồng Tuyết Lục lên xe, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của ông Ôn, lông mày cô nhíu chặt lại.

Trái tim không nhịn được bắt đầu căng thẳng.

Chẳng lẽ Ôn Như Quy bị thương rất nghiêm trọng sao?

Trong đầu Đồng Tuyết Lục thậm chí đã nghĩ tới liệt nửa người linh tinh, sắc mặt cũng trở nên cực kỳ trắng.

Ông Ôn không chú ý tới biểu cảm của Đồng Tuyết Lục.

Ông vừa mới nhận được tin tức, rất có thể mẹ của Ôn Như Quy sẽ theo chồng quay  về Kinh Thị.

Một khi bọn họ trở về, chắc chắn người phụ nữ đó sẽ đến tìm Ôn Như Quy, ông không thể để cuộc sống yên ổn hiện tại bị phá vỡ được.

Ông đang suy nghĩ xem làm thế nào mới có thể ngăn cản bọn họ quay về Kinh Thị.

Ông Ôn kéo căng khuôn mặt, hoàn toàn không nghĩ đến biểu cảm của bản thân đã khiến Đồng Tuyết Lục sợ tới mức lo nơm nớp suốt dọc đường.

Loading...