Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà Xanh Mê Người - 6

Cập nhật lúc: 2024-10-25 09:17:17
Lượt xem: 12

 

[Người mặc áo tím trong video… hình như là em gái của Đồ Đóa.]

[Đồ Đóa là ai? Ai biết giải thích giùm tôi với?]

[Trời ơi, Đồ Đóa mà bạn cũng không biết! Cô ấy là vị hôn thê của Thái Tử gia Hồng Nhiên, nghe nói đã định ngày cưới, sắp kết hôn luôn rồi đấy. Vậy nên cô gái áo tím đó cũng coi như là em vợ của Thái Tử gia Hồng Nhiên!]

[…Tôi đã bảo mà, lần này dưa đến nhanh thật đấy. Hóa ra là do cô em vợ gây rắc rối, chắc cô ta muốn Lục phu nhân tin rằng mình chính là thế thân. Có vẻ như cô em vợ này cũng có tình ý với Lục Trì nhỉ.]

[… Bây giờ chắc Lục Trì đang tức điên lên rồi. Tôi nhớ Lục Trì và Thái Tử gia Hồng Nhiên là bạn thân từ nhỏ mà, vậy chẳng phải anh em lại phá hỏng chuyện tốt của nhau sao?]

Đúng như cư dân mạng nói, Lục Trì thực sự tức giận.

Ngay khi tin tức xuất hiện, Lục Trì đã ngay lập tức lao từ công ty về nhà họ Lục.

Trong nhà họ Lục, không khí đầy căng thẳng, không ai dám lên tiếng. Dì Trương nhìn thấy sắc mặt đen kịt của Lục Trì mà im bặt, suýt chút nữa đã ngừng thở, chỉ dám khẽ nhắc nhở: “Phu nhân đang ở trong phòng ngủ.”

Lục Trì liếc nhìn dì Trương, ánh mắt của anh khiến bà co rúm người lại.

Khi lên đến tầng hai, Lục Trì đẩy cửa phòng ra, thấy Lâm Thời Trà đang quay lưng về phía anh thu dọn đồ đạc, trên giường là một chiếc vali đã mở sẵn, cô đang đặt quần áo đã gấp gọn vào trong.

Nhìn thấy cảnh này, Lục Trì lập tức nổi giận, tiến tới kéo mạnh Lâm Thời Trà, giật lấy bộ quần áo cô đang cầm và ném xuống: “Em không cho anh một cơ hội giải thích sao?! Lâm Thời Trà!” Cô thực sự muốn rời đi.

Gà Nướng Nhảy Múa Trong Lửa (truyện sáng tác)
Ngọc Thố Cung (truyện dịch)

Khuôn mặt Lục Trì tái mét, trong ánh mắt lộ rõ sự tổn thương.

Lâm Thời Trà cố đẩy anh ra nhưng anh vẫn bất động: “Anh còn muốn giải thích gì nữa? Khuôn mặt này của em chẳng phải là bằng chứng rõ nhất rồi sao? Trước đây em không tin trên đời có hai người giống nhau đến vậy, nhưng giờ em tin rồi.” Giọng cô dần trở nên lạnh lùng, như thể đã hoàn toàn tuyệt vọng.

Cô tự trào phúng chính mình: “Cô Đồ nói đúng, anh Lục là ai, còn em là ai chứ. Em lấy đâu ra tư cách để anh yêu em từ cái nhìn đầu tiên chứ? Anh chỉ bị thu hút bởi khuôn mặt này mà thôi.” Cô cắn môi, cố kìm nén cảm xúc rồi tiếp tục thu dọn hành lý.

Không khí chìm vào im lặng, một lúc sau, Lục Trì mới lên tiếng:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tra-xanh-me-nguoi/6.html.]

“Đúng là anh không yêu em từ cái nhìn đầu tiên.”

Anh giống như chưa hề giận dữ, cơn giận của anh đã hạ bớt, khi những lời lạnh lùng ấy thốt ra, anh thấy rõ cơ thể Lâm Thời Trà cứng đờ, như thể cô vừa cảm thấy được giải thoát nhưng cũng đầy đau khổ.

Lục Trì lấy ra một xấp ảnh từ túi áo và đặt lên giường: “Thực ra, lần gặp nhau ở quán cà phê hôm đó không phải là lần đầu chúng ta gặp nhau, anh đã cố tình sắp đặt nó.” Giọng anh khàn khàn.

Câu nói này đã thu hút sự chú ý của Lâm Thời Trà, cô quay đầu lại, trong mắt đã ngấn lệ.

Lục Trì tiếp tục nói: “Anh thừa nhận, ban đầu anh chú ý đến em vì khuôn mặt của em. Sau khi thấy em ở siêu thị, anh đã luôn theo dõi em. Nhưng càng theo dõi, anh càng nhận ra em không hề giống cô ấy. Ngoài khuôn mặt, hai người chẳng có điểm gì tương đồng.”

“Em cũng đã nói, với thân phận của anh thì làm sao anh còn có thể yêu cô ấy sau sáu năm. Anh đã quên từ lâu rồi. Khi nhìn thấy em, anh chỉ tò mò vì sao trên đời lại có người giống cô ấy đến vậy, thậm chí anh đã nghi ngờ em là chị em sinh đôi của cô ấy.”

“Nhưng càng chú ý đến em, anh càng bị em hấp dẫn, đến nỗi không thể kìm lòng mà yêu em. Đó là lý do anh sắp đặt cuộc gặp gỡ ở quán cà phê để chúng ta có thể chính thức gặp mặt.”

Từng chữ trong lời nói của Lục Trì đều chân thành, Lâm Thời Trà cầm xấp ảnh trên giường lên xem từng tấm một. Đúng như những gì Lục Trì nói, tất cả các bức ảnh đều là ảnh chụp cô từ khi cô mới trở về nước. Bởi vậy có thể thấy Lục Trì đã chú ý đến cô từ rất lâu trước khi chủ động tiếp cận cô.

Cuối cùng, cảm xúc của Lâm Thời Trà bộc phát, cô không thể kìm nén nữa, ôm mặt khóc nức nở: “Những gì anh nói đều là thật sao?” Cô ngẩng đầu lên, gương mặt đẫm nước mắt nhìn Lục Trì.

Mặt Lục Trì không biến sắc: “Đương nhiên là thật, anh chưa bao giờ lừa em. Ngay cả bây giờ người phụ nữ đó có quay lại tìm anh, anh cũng sẽ không liên lạc với cô ấy nữa. Người anh yêu là em, Trà Trà.” Lục Trì ôm chặt lấy Lâm Thời Trà: “Em có thể tin anh không? Trên đời này anh là người thân thiết với em nhất, cho nên em đừng tin lời người khác nữa có được không?”

Lâm Thời Trà vùi mặt vào lồng n.g.ự.c anh, khóc không thành tiếng: “Được.”

Lục Trì ôm lấy Lâm Thời Trà, đôi mắt lạnh lùng chứa đầy sự u ám và nguy hiểm nhìn ra ngoài cửa sổ.

Đồ Duyệt Nhiên, được lắm.

Tin đồn giải trí về Lục gia đã bị xóa sạch chỉ sau một đêm, không còn tìm thấy bất kỳ bài đăng nào. Tài khoản Weibo của Lục phu nhân @Trà, dường như cũng bị chặn bởi quản trị viên, tìm kiếm thì bị sập, phải thoát ra vào lại mới được. Nhưng chỉ cần tìm kiếm tên Lục phu nhân thì hệ thống lại tiếp tục sập.

Có người đoán phải chăng Lục phu nhân bị hại? Hay là cô ly hôn rồi?

Cái này hoàn toàn có thể.

Loading...