Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 100. Sao chàng lại bị thương?

Cập nhật lúc: 2025-02-04 14:36:58
Lượt xem: 3

Tâm trạng của Tần Thanh Nguyện lúc này quả thật đang rất phức tạp.

 

Tiểu thư mèo nhỏ của hắn biểu đạt tâm ý vào đêm trước ngày thành hôn của nàng.

 

Hắn liều hết nửa tính mạng muốn cưới nàng, nhưng rồi nàng lại phải gả cho người khác.

 

Lễ vật? Vậy không phải là nàng đã cự tuyệt tâm ý của hắn rồi sao? Hắn không thể nào dùng việc hoan ái để làm lễ vật, tặng nàng, cũng là tiễn nàng về làm vợ kẻ khác.

 

Tần Thanh Nguyện thở dài, nhẹ giọng:

 

- Tiểu thư nghỉ ngơi sớm đi, đã khuya rồi.

 

Hắn nhẹ nhàng nhưng dứt khoát, kéo tay nàng tách khỏi ống tay áo, cũng là tách nàng ra khỏi cuộc đời của hắn. Sáng ngày mai, hôn lễ vẫn sẽ tổ chức. Chỉ là, Tần Thanh Nguyện đã chọn cho Hoàng Như Ý một chàng rể khác. Không phải vương tôn công tử, mà là một tên thư sinh văn nhược nhưng có phẩm chất tốt mà Hoàng thừa tướng vẫn luôn khen ngợi. Còn Đào Trọng Nghĩa? Ngay bây giờ, Tần Thanh Nguyện sẽ đến Đào phủ, mang theo Đào Trọng Nghĩa, cùng xuống địa ngục. Hắn không cho phép kẻ có ý đồ đen tối và xấu xa như thế tiếp cận tiểu thư của hắn. Nàng là tiểu thư mèo nhỏ của hắn, là Miu Miu của hắn. Tần Thanh Nguyện thế, hắn sẽ dốc toàn lực, bảo hộ nàng một lần cuối cùng.

 

Bóng lưng của Tần Thanh Nguyện rời đi quá mức quyết tuyệt, quá mức đơn bạc, quá mức bi thương, Hoàng Như Ý bỗng nhiên có dự cảm chẳng lành. Nàng bất chấp tất cả, trực tiếp nhào tới, ôm chầm lấy Tần Thanh Nguyện.

 

- Ah...

 

Tiếng rên đau đớn không nén nổi, tràn ra từ đôi môi đang mím chặt của Tần Thanh Nguyện. Sắc mặt hắn cứng đờ, dường như không dự đoán được nàng sẽ trực tiếp bổ nhào lên người của mình như vậy. Hắn hơi hoảng loạn mà che dấu nói:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/100-sao-chang-lai-bi-thuong.html.]

- Tiểu thư coi chừng cảm lạnh, mau nghỉ ngơi đi.

 

Mặc dù tiếng rên kia rất nhỏ, nhưng lúc này đang là buổi tối cực kỳ an tĩnh, Hoàng Như Ý lại đang dán sát vào lưng của Tần Thanh Nguyện nên vẫn nghe được rõ ràng. Nỗi bất an càng lúc càng lớn, nàng duỗi tay sờ vạt áo hắn, lại bị hắn cầm lấy tay chặn động tác lại. Hoàng Như Ý nghiêm giọng ra lệnh:

 

- Thanh Nguyện, ngồi trên giường không được nhúc nhích.

 

Tần Thanh Nguyện đâu thể vâng theo dễ dàng như thế được. Hắn nắm lấy đôi tay của nàng đang ôm chặt bụng của hắn, dự định sẽ lại tách nàng ra rồi bỏ chạy. Khinh công của hắn cao siêu, chỉ cần hắn muốn chạy, khó có ai đuổi kịp. Nhưng rồi Tần Thanh Nguyện vẫn không thể chạy thoát. Bởi vì, Hoàng Như Ý đã nghẹn ngào đe dọa:

 

- Chàng dám chạy đi, ngày mai hôn sự sẽ thành tang sự.

 

Lời đe dọa quá đáng sợ. Tần Thanh Nguyện không dám nhúc nhích nữa. Cảnh cáo nhìn hắn một cái, Hoàng Như Ý nhanh như chớp, kéo lớp áo dạ hành xuống khỏi nửa thân trên của Tần Thanh Nguyện. Và rồi nàng thảng thốt kêu lên:

 

- Chàng bị thương? Sao chàng lại bị thương? Bị khi nào? Là kẻ nào làm?

 

Tay nàng run run vươn tới, muốn chạm vào vết thương của hắn, rồi lại không dám. Trên lưng và vai của hắn, chồng chất những vết roi hãy còn rướm máu. Từ lồng n.g.ự.c đến trên bụng hằn còn có hai vết thương vô cùng đáng sợ. Đó đều là vết thương mới, vẫn chưa khép miệng, m.á.u đang nhầy nhụa thấm ướt lớp băng vải quấn sơ sài; một là vết c.h.é.m dài từ bả vai xuống tận bụng, một là vết đ.â.m cách vị trí trái tim một khoảng.

 

Hoàng Như Ý nghẹn ngào hỏi:

 

- Thanh Nguyện, đau lắm phải không…

 

Thanh âm của nàng run rẩy, mũi dâng lên chua xót có thế nào cũng không ngăn được, nước mắt của nàng tràn mi. Thanh Nguyện ngốc, đồ sói xám ngốc nghếch này! Rõ ràng nàng đã nói với hắn thân thể này là thuộc về nàng, vậy mà hắn còn dám để thân thể bị thương nặng như vậy, hắn bị thương khi nào cũng không nói cho nàng, còn vờ như không có việc gì mà đến đây tìm nàng.

Loading...