Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 101. Đừng cắn, sẽ đau răng.

Cập nhật lúc: 2025-02-04 14:40:42
Lượt xem: 2

Tần Thanh Nguyện cúi đầu nhìn Hoàng Như Ý. Vào giờ khắc này tiểu thư mèo con vốn vô ưu vô lo lại đang vì hắn mà nhíu chặt mày, đôi mắt long lanh đầy sức sống của nàng bây giờ lại tràn đầy nước mắt đều là bởi vì hắn mà đau lòng. Trong lòng của Tần Thanh Nguyện trào dâng khoái cảm vặn vẹo khi biết nàng đau lòng cho mình. Tuy vậy, ngoài miệng hắn vẫn an ủi nàng:

 

- Không sao.

 

- Sao lại không sao chứ… Đúng rồi! Thuốc! Thuốc trị thương! Ta đi lấy thuốc cho chàng…

 

Hoàng Như Ý vội vội vàng vàng quay lưng, chạy đi lấy thuốc trị thương.

 

Khóe miệng Tần Thanh Nguyện nở một nụ cười nhạt. Nếu sớm biết chỉ cần như vậy có thể khiến nàng đau lòng mà quan tâm mình như thế thì lúc trước hắn đã tạo thêm vài miệng vết thương cho mình rồi. Nhưng bây giờ thì... đã muộn màng...

 

Hoàng Như Ý nhanh chóng lấy thuốc trị thương trong tủ, chạy trở lại, ấn Tần Thanh Nguyện ngồi vào giường. Rồi nàng hầu hạ bôi thuốc cho hắn, dịu dàng tỉ mỉ. Trong lòng Tần Thanh Nguyện bị ngọt đến khó chịu, vừa vui vừa đau. Sau này, tất cả những dịu dàng tỉ mỉ này của nàng, những đau lòng thương cảm của nàng,... sẽ dành cho phu quân của nàng. Còn hắn, nằm dưới ba thước đất, hắn sẽ không còn biết đau nữa...

 

Bôi thuốc xong, Hoàng Như Ý ném cái bình trống không xuống đất, nhìn Tần Thanh Nguyện chằm chằm. Giọng của nàng nghiêm nghị:

 

- Mau nói cho ta biết, tại sao chàng lại bị thương?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/101-dung-can-se-dau-rang.html.]

Tần Thanh Nguyện ngồi trên chiếc giường tràn đầy hơi thở của Hoàng Như Ý, chóp mũi truyền đến hương thơm thoang thoảng chỉ thuộc về riêng nàng. Ngón tay khớp xương rõ ràng của Tần Thanh Nguyện quấn quanh tóc đen của nàng, không muốn rời tay. Hắn ra vẻ thản nhiên đáp lời:

 

- Chỉ là làm vài nhiệm vụ mà thôi, tài không bằng người nên bị đả thương.

 

Hoàng Như Ý bị ngữ khí không chút để ý của hắn làm cho tức giận, oán hận cắn bờ vai của hắn. Bởi vì phải bôi thuốc, nên hiện giờ thân trên của Tần Thanh Nguyện đang trần trụi. Bắp thịt rắn chắc không hề suy suyển khi bị nàng dùng hết sức cắn xuống, ngược lại chỉ khiến Tần Thanh Nguyện cảm thấy ngưa ngứa, nhồn nhột. Tần Thanh Nguyện khẽ khàng:

 

- Đừng cắn, sẽ đau răng.

 

Thật ra, Tần Thanh Nguyện sợ nàng cứ cắn như thế nữa, hắn sẽ không kìm nén nổi mà làm ra chuyện cầm thú gì đó. Dù rằng, hắn đã từng nhiều lần làm chuyện cầm thú như thế với nàng rồi. Nhưng đêm nay là một đêm rất ý nghĩa, là đêm trước ngày nàng cử hành hôn lễ, Tần Thanh Nguyện không muốn làm Hoàng Như Ý bị vấy bẩn.

 

Việc sau đêm tân hôn không có m.á.u xử nữ, lát nữa hắn sẽ đi sắp xếp, để lại một vài lời cho mấy tỳ nữ và bà v.ú trong phủ, đủ để có lý do chính đáng cho nàng, để phu quân của nàng không nghi ngờ hay oán trách nàng. Nhưng nếu lúc này hắn lại vấy bẩn nàng, thì rất khó nói. Khó nói nhất là, Tần Thanh Nguyện lo lắng, nếu hắn trầm luân cùng nàng đêm nay, toàn bộ dũng khí quyết tuyệt rời đi của hắn sẽ tan thành mây khói.

 

Nắm mái tóc đen bóng như tơ lụa của nàng vào lòng bàn tay, len lén chuyển tay xuống, vuốt nhẹ lên gương mặt mịn màng của nàng, Tần Thanh Nguyện tận dụng thời khắc cuối cùng, cảm thụ loại xúc cảm say lòng người này. Lát sau, hắn nhẹ nhàng mở miệng, ngữ khí thản nhiên đến mức chính hắn thật sự tin rằng mình chỉ thuận miệng hỏi:

 

- Tiểu thư có tình cảm rất sâu đậm với Đào công tử sao?

 

Câu hỏi của hắn khiến trong lòng Hoàng Như Ý nao nao. Hạ một quyết tâm cực lớn, nàng buông cánh tay đang quấn lấy hắn ra, nhanh nhẹn xoay người một cái.

Loading...