Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 106. Hắn dám uy hiếp nàng?

Cập nhật lúc: 2025-02-04 15:09:40
Lượt xem: 0

Trong lòng Hoàng Như Ý ngập tràn băn khoăn. Nàng trầm giọng hỏi lại:

 

- Ngươi muốn ta cho ngươi thứ gì?

 

- Xin tiểu thư... cho nô... cho nô...

 

Tần Thanh Nguyện ngắc ngứ. Hắn biết, dù hắn nói thế nào cũng không thỏa đáng. Dù có nói thế nào, cũng là cưỡng ép nàng. Trong mắt nàng, có lẽ hắn đã rất bỉ ổi, đê tiện. Nhưng Tần Thanh Nguyện vẫn cố gắng muốn nghĩ ra cách nói nào để đỡ đau lòng hơn, cho nàng, và cả cho hắn.

 

Nhưng Hoàng Như Ý thì đã không thèm quan tâm đến lòng đau hay tâm đau nữa. Nàng thẳng thừng vạch thêm một nhát vào vết đứt mà Tần Thanh Nguyện đã để lại trong hồn của nàng, cũng là trong mối quan hệ của họ. Giọng của nàng đầy giễu cợt:

 

- Ngươi muốn c.ưỡng bức ta, đúng không?

 

Tần Thanh Nguyện kinh hoàng mọp sát xuống, nức nở:

 

- Không! Không phải như vậy! Tiện nô chỉ là... muốn cầu xin tiểu thư...

 

- Cầu xin ta, để ta cho phép ngươi c.ưỡng bức ta sao?

 

- Không... không phải như vậy... không phải...

 

Tần Thanh Nguyện không biết phản bác thế nào, chỉ nghẹn ngào lặp đi lặp lại mấy từ phủ định. Hoàng Như Ý vẫn không muốn buông tha. Nàng ngồi xổm xuống, nâng cằm của Tần Thanh Nguyện lên. Giọng của nàng lạnh băng:

 

- Nếu ta không đồng ý thì sao? Có phải ngươi vẫn sẽ dùng vũ lực để cưỡng ép ta hay không?

 

Hoàng Như Ý nhìn thẳng vào mắt Tần Thanh Nguyện. Trong đầu của nàng khởi động chế độ phân tích ánh mắt. Và rồi nàng sững sờ nhận ra, trong ánh mắt của Tần Thanh Nguyện có sự áy náy, nhưng nhiều nhất là quyết tuyệt. Hắn thật sự muốn dùng vũ lực với nàng, để ép nàng phải thuận theo hắn, chịu nhục nhã sao?

 

Trong lòng Hoàng Như Ý đau như ai xé. Viên thuốc nói thật nàng đã cầm trong tay rồi, lại không dám đưa cho Tần Thanh Nguyện uống. Nàng sợ hắn sẽ thật sự thốt ra những lời tàn nhẫn, khiến nàng càng đau hơn nữa. Nhưng nếu không nghe chính miệng hắn thừa nhận, Hoàng Như Ý biết, nàng sẽ không thể c.h.ế.t tâm, không thể đành lòng từ bỏ hy vọng mong manh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/106-han-dam-uy-hiep-nang.html.]

 

Suy đi tính lại, Hoàng Như Ý vẫn quyết định dùng viên thuốc nói thật. Nàng giơ viên tròn óng ánh ra trước mặt Tần Thanh Nguyện. Nàng lạnh lùng ra lệnh:

 

- Uống nó vào cho ta!

 

Tần Thanh Nguyện không thèm hỏi lại đó là thuốc gì, ngoan ngoãn ngậm lấy viên thuốc, nuốt vào. Đôi môi mềm mại ấm nóng của hắn khẽ chạm vào tay của Hoàng Như Ý, thái độ phục tùng của hắn khẽ chạm vào lòng của Hoàng Như Ý. Nàng bỗng có ảo giác rằng, hắn vẫn là Tần Thanh Nguyện của nàng, là Đại Kiêu của nàng. Trong lòng khấp khởi dấy lên hy vọng, Hoàng Như Ý hỏi nhanh:

 

- Nói, có phải ngươi muốn cưỡng bức ta không?

 

- Không... Tiện nô chỉ muốn... truyền thuốc cho tiểu thư...

 

Tần Thanh Nguyện ngơ ngác đáp lại. Hoàng Như Ý cười lạnh. Ám vệ sói xám đã thăng cấp thành ám vệ cáo già rồi sao? Từ cưỡng bức đã được hắn hoa mỹ như thế, khéo léo như thế đổi thành truyền thuốc. Nhớ lại lần truyền thuốc trong xe ngựa hôm trước, Hoàng Như Ý vừa rạo rực vừa tức giận.

 

Nàng lại hỏi:

 

- Nếu ta không đồng ý thì sao?

 

- Bằng mọi giá, hôm nay tiện nô cũng phải truyền thuốc cho tiểu thư.

 

- Kể cả dùng vũ lực?

 

- Kể cả dùng vũ lực!

 

- Kể cả ta sẽ chết?

 

- Không! Tiện nô sẽ không để cho tiểu thư phải chết! Chỉ cần tiểu thư đồng ý để tiện nô truyền thuốc, tiểu thư sẽ không chết!

 

Hoàng Như Ý cười không nổi nữa. Tần Thanh Nguyện đang uy h.i.ế.p nàng? Hắn dám uy h.i.ế.p nàng? Nếu nàng đồng ý để cho hắn truyền thuốc thì nàng mới không chết, còn như nàng chống cự? Thì hậu quả sẽ ngược lại đúng không? Hoàng Như Ý không cam tâm, cũng không thể tin nổi.

Loading...