Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 108. Muốn tạ tội

Cập nhật lúc: 2025-02-04 15:15:23
Lượt xem: 3

Hoàng Như Ý đuổi hết tỳ nữ ra khỏi phòng, rồi bắt đầu lục lọi. Hoàng Như Ý còn nhớ, hôm đó, trên xe ngựa, Tần Thanh Nguyện đã cho nàng một cái còi, dùng để gọi ám vệ. Sau đó trải qua mấy hồi ân ái, mấy lần oán hận, nàng vẫn còn giữ cái còi đó, chưa trả lại cho hắn. Nếu tìm được cái còi đó, gọi cho Ám vệ, hoặc là Ám thúc, thì Hoàng Như Ý có thể dò hỏi được tin tức của Tần Thanh Nguyện.

 

Trong lúc Hoàng Như Ý đang lục tung khắp cả căn phòng để tìm chiếc còi, thì Tần Thanh Nguyện đang thất hồn lạc phách bị trói nghiến trong mật thất. Trước mặt của hắn là Hoàng Thái Bình, đại công tử của Nhà họ Hoàng, huynh trưởng ruột thịt của Hoàng Như Ý trong kiếp này. Hoàng Thái Bình đỏ vằn mắt, nhìn chằm chằm Tần Thanh Nguyện như muốn ăn tươi nuốt sống. Giọng của chàng ta tràn đầy căm ghét:

 

- Ngươi có biết tội chưa?

 

Tần Thanh Nguyện vẫn lặng ngắt không hồi đáp. Suốt từ lúc ấy đến giờ, hắn cứ c.h.ế.t lặng như thế trong nỗi đau đớn và tự trách khôn cùng.

 

Tiểu thư c.h.ế.t rồi.

 

Tiểu thư đã bị hắn cường bạo đến chết. Thi thể của nàng lạnh ngắt và cứng đờ trong lòng hắn, bao bọc lấy thân thể của hắn. Vậy mà, hắn vẫn không dừng lại, hắn vẫn dày vò nàng.

 

Hình ảnh của Hoàng Như Ý lúc ấy cứ luôn ám ảnh trong tâm trí của Tần Thanh Nguyện.

 

Bầm dập, rũ rượi, uất ức.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/108-muon-ta-toi.html.]

Tần Thanh Nguyện khép mắt lại, một giọt nước trào ra khỏi mi mắt nặng nề của hắn, chầm chậm lăn xuống.

 

Giọt nước mắt kia làm cánh tay của Hoàng Thái Bình đã vung roi lên rồi lại không thể quật xuống. Chàng ta ném cây roi vào góc phòng, run run điểm ngón tay vào mặt Tần Thanh Nguyện. Chàng cất giọng nghẹn ngào:

 

- Đừng tưởng ngươi khóc lóc như thế ta sẽ bỏ qua cho ngươi!

 

Tần Thanh Nguyện nhếch môi cười thảm. Hắn không muốn được bỏ qua. Lúc này, hắn đang cần ai đó g.i.ế.c hắn đi. Tội lỗi của hắn dù có c.h.ế.t cả trăm ngàn lần cũng không thể bù đắp được.

 

Mạng quèn này của hắn làm sao đủ để đổi được mạng của tiểu thư? Có phải vì thế mà, khi hắn muốn dùng tính mạng và thân thể hèn mọn của bản thân để đổi lấy sự sống cho tiểu thư, thì thần linh đã nổi giận? Cho nên, kết quả, hắn chẳng những không thể trị khỏi căn bệnh và chất độc cho tiểu thư, còn hại nàng phải c.h.ế.t thảm như thế, còn khiến nàng đến lúc c.h.ế.t vẫn còn nghĩ rằng hắn đã cường bạo nàng.

 

Bỗng nhiên, Tần Thanh Nguyện mở bừng mắt ra. Hắn vừa nghĩ ra một vấn đề.

 

Hung thủ hại c.h.ế.t tiểu thư của hắn, không phải chỉ có một mình hắn. Vẫn còn một tên hung thủ giấu tay, là kẻ đã nói cho Tần Thanh Nguyện biết về việc Hoàng Như Ý trúng độc. Chính kẻ đó đã chỉ cho Tần Thanh Nguyện cách bơm thuốc vào hải sâm để truyền vào cơ thể của Hoàng Như Ý, nhằm trị độc cho nàng.

 

Nếu không phải vì tin tưởng vào kẻ đó, nếu không phải vì cách làm ngu ngốc đó, Tần Thanh Nguyện đã sớm đưa Hoàng Như Ý cao bay xa chạy. Hắn sẽ không vì muốn lấy mật hoa độc, vốn là nguyên liệu điều chế thuốc giải, chỉ có trong Hoa gia mà bị Hoa Liên Hương phát hiện. Và như thế, sẽ không có chuyện xe ngựa bị chặn lại giữa đường. Sẽ không có chuyện Tần Thanh Nguyện vì muốn mang mật hoa đến dược cốc mà bỏ Hoàng Như Ý lại, chạy đi một mình. Càng không bao giờ có chuyện hắn lại dám cưỡng bức tiểu thư, làm nàng tổn thương, khiến nàng đau lòng, hại nàng phải chết.

 

Tần Thanh Nguyện vùng mạnh, giật đứt dây trói. Để tạ tội với tiểu thư, Tần Thanh Nguyện nhất định sẽ tìm đến cái chết. Nhưng trước đó, hắn phải hỏi tội kẻ chủ mưu kia. Không phải ai xa lạ, kẻ đó chính là chàng trai đang hốt hoảng giật mình trước mắt của hắn: Hoàng Thái Bình.

Loading...