Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 117. Ta muốn nâng mức cược lên

Cập nhật lúc: 2025-02-04 15:44:45
Lượt xem: 2

Lúc một tia lửa lóe lên như ánh sét trong tâm trí của Hoàng Như Ý, thì Đào Trọng Nghĩa lại cười vang. Gã vẫn tỏ vẻ ngạo nghễ:

 

- Ta biết muội sợ. Thế này đi vậy, chúng ta cược với nhau một chút. Nếu như tên ám vệ của muội có thể chịu đựng được đến sáng, nếu như muội có thể ngồi yên chứng kiến được đến sáng, ta sẽ thả hai ngươi đi, cũng trao hết số hạt giống cho các ngươi.

 

Hoàng Như Ý không hiểu số hạt giống đó là gì, nhưng nàng không quan tâm. Điều nàng chú ý chính là lời hứa không chút đáng tin nào của Đào Trọng Nghĩa. Môi nhỏ của Hoàng Như Ý lại bĩu ra:

 

- Ta làm sao biết ngươi có giữ lời hay không? Ta không tin lời kẻ bắt cóc đâu!

 

- Muội không muốn, cũng phải tin thôi.

 

Đào Trọng Nghĩa nhìn Hoàng Như Ý đầy thương hại. Cái nhìn trịch thượng như thế khiến Hoàng Như Ý khó chịu, và Tần Thanh Nguyện cũng không vui. Hắn thật muốn bất chấp tất cả mà đưa Hoàng Như Ý rời khỏi đây. Nhưng nếu không có số hạt giống kia, thì Hoàng Như Ý vẫn sẽ ốm yếu triền miên cho đến chết. Tần Thanh Nguyện thừa nhận, hắn tham lam, bởi vì, giữa tính mạng và sức khỏe của Hoàng Như Ý, thứ nào hắn cũng muốn. Nhưng trên hết, hắn muốn Hoàng Như Ý được vui vẻ.

 

Thế nên, Tần Thanh Nguyện vẫn không phản ứng, hắn chờ xem quyết định của Hoàng Như Ý. Tuy nhiên Hoàng Như Ý chưa lên tiếng thì Đào Trọng Nghĩa đã nói trước. Gã hướng về Tần Thanh Nguyện, thách thức:

 

- Thế nào? Ngươi có dám cược không? Nếu ngươi có thể chịu đựng hết đêm nay, đến sáng hôm sau, nếu ngươi vẫn còn sống, ta sẽ thả các ngươi đi, trao hết hạt giống, và không tìm đến các ngươi nữa.

 

Tần Thanh Nguyện vẫn im lặng, nhìn Hoàng Như Ý chờ mệnh lệnh. Hoàng Như Ý nhìn Tần Thanh Nguyện, như thật ra, tâm trí của nàng đều đang đặt cả vào hệ thống trong đầu. Vẫn chưa hoàn toàn khởi động được hệ thống, nhưng Hoàng Như Ý đã kích hoạt được ra đa sóng não. Nàng đang rà quét từng chút một trong khuôn viên này để tìm sơ hở.

 

Không khí trầm mặc đến nặng nề.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/117-ta-muon-nang-muc-cuoc-len.html.]

Gã ám vệ số hai mươi một bỗng nhiên cất tiếng:

 

- Công tử, thả chúng đi như thế liệu có quá dễ dàng rồi không? Hơn nữa, kéo dài suốt cả một đêm, ngộ nhỡ có người tìm được nơi này thì sao?

 

Trước băn khoăn của gã tay sai, Đào Trọng Nghĩa phất tay xem thường, khinh khỉnh nói:

 

- Không cần lo sợ việc không đâu. Nếu ta không cho phép, sẽ chẳng ai tìm ra được nơi này. Còn việc thả chúng đi, hừ, ta tự có chủ ý của ta, cần ngươi cho ý kiến sao? Tóm lại, chỉ cần hắn có thể sống đến sáng hôm sau, ta sẽ thả cả hai.

 

Những lời của Đào Trọng Nghĩa khiến đôi mày của Tần Thanh Nguyện chau lại. Có lẽ sự tra tấn sắp tới rất kinh khủng, hắn không chắc rằng bản thân có thể chịu đựng nổi hay không.

 

Tầm mắt của Tần Thanh Nguyện lại hướng về phía Hoàng Như Ý, xem xét biểu hiện của nàng.

 

Hoàng Như Ý ngồi yên trên ghế, nét mặt thản nhiên bỗng sáng bừng lên mừng rỡ. Nàng đã phát hiện được một điểm sáng màu đỏ lập lòe. Chính là chỗ mà Tần Thanh Nguyện đang đứng.

 

Thế nhưng, ánh mắt của Hoàng Như Ý lại lóe lên tia mừng rỡ ngay sau khi Đào Trọng Nghĩa thốt ra khiến ai cũng cho rằng Hoàng Như Ý đã chấp thuận và hy vọng. Tần Thanh Nguyện cũng không ngoại lệ. Cụp mắt, cúi đầu, Tần Thanh Nguyện cất giọng khàn khàn:

 

- Tiện nô xin chấp nhận. Xin công tử giữ lời!

 

Sự cam chịu kèm theo ý cầu xin của Tần Thanh Nguyện khiến Đào Trọng Nghĩa khoái trá cười vang. Sau đó, Hoàng Như Ý lại tặng cho gã thêm một tràng cười nữa. Nàng cất giọng thánh thót:

 

- Kiêu ca ca, ta muốn nâng mức cược lên.

Loading...