Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 116. Nhất định nơi này có vấn đề gì đó
Cập nhật lúc: 2025-02-04 15:42:21
Lượt xem: 1
Hoàng Như Ý gầm lên, nức nở ngắt ngang lời trao đổi của ám vệ ngốc nghếch:
- Thanh Nguyện! Câm miệng! Ta không cần biết chàng vì lý do gì, ta không cho phép chàng cầu xin hắn! Nếu chàng vì ta mà chịu nhục như thế, ta thà c.h.ế.t còn hơn. Cùng lắm thì, chúng ta cùng c.h.ế.t tại đây.
Một câu chúng ta cùng c.h.ế.t của Hoàng Như Ý khiến Tần Thanh Nguyện thoáng xao lòng. Đúng vậy, nếu đã không thể sống làm chim liền cánh, thì cùng c.h.ế.t đi, biết đâu lại có thể làm cây liền cành? Nhưng liền đó, Đào Trọng Nghĩa cũng đưa ra lý lẽ khiến Tần Thanh Nguyện thay đổi ý nghĩ. Giọng của Đào Trọng Nghĩa tràn đầy thâm tình đến dụ hoặc:
- Niểu Niểu, sao lại muốn sống muốn c.h.ế.t như thế làm gì? Muội thấy đấy, ta cũng không muốn muội phải chết, nếu không, ta đâu cần cho số hai mươi mốt mời muội đến đây làm gì, trực tiếp g.i.ế.c muội ngay tại Hoàng phủ không phải đã được rồi sao? Giết muội thì ta chẳng có ích lợi gì cả.
- Ta không tin ngươi đâu! Nếu ngươi có ý tốt thì đã không bắt cóc ta đến đây trong đêm như thế này.
Hoàng Như Ý bĩu môi, lắc đầu. Tần Thanh Nguyện cau mày. Hắn cũng không tin Đào Trọng Nghĩa. Nhưng có một điều gã ta nói không sai. Nếu Hoàng Như Ý c.h.ế.t đi, đối với Đào Trọng Nghĩa, chỉ có trăm hại mà không một lợi. Dựa vào những hiểu biết về Đào Trọng Nghĩa trong quá trình điều tra Đào phủ, Tần Thanh Nguyện tin rằng, gã sẽ không đơn giản là muốn mạng của Hoàng Như Ý. Vậy điều mà gã muốn là gì khi bắt cóc Hoàng Như Ý đến đây? Như hiểu được thắc mắc ấy, Đào Trọng Nghĩa dịu dàng giải thích:
- Ta mời muội đến đây bằng cách này, chẳng qua là vì ta biết, nếu dùng thiệp mời, chắc chắn muội sẽ không đến. Nhưng muội thấy đấy, ta chỉ muốn trút giận giúp muội thôi. Hơn nữa, ta muốn cho muội thấy, cái tên ám vệ mà muội sẵn sàng bỏ rơi ta để bỏ trốn cùng hắn, thật ra là vô cùng hèn hạ.
Hoàng Như Ý và Tần Thanh Nguyện đồng loạt cau mày. Thì ra là Đào Trọng Nghĩa muốn Hoàng Như Ý chứng kiến sự thê thảm của Tần Thanh Nguyện. Như thế thì càng đúng với tính cách bệnh hoạn, quái dị của gã. Tuy nhiên, Tần Thanh Nguyện vẫn không mấy tin tưởng.
Thứ nhất, Tần Thanh Nguyện không chắc rằng, nếu hắn ngoan ngoãn chịu tra tấn thì Đào Trọng Nghĩa sẽ thả Hoàng Như Ý đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/116-nhat-dinh-noi-nay-co-van-de-gi-do.html.]
Thứ hai, Tần Thanh Nguyện biết, nếu hắn chịu tra tấn, Hoàng Như Ý nhất định sẽ rất đau lòng. Tần Thanh Nguyện không muốn Hoàng Như Ý phải chết, hắn cũng không muốn Hoàng Như Ý phải đau lòng. Một lần hành động ngu ngốc trước đó, khiến nàng c.h.ế.t đi, khiến nàng đau lòng, hắn đã cảm thụ vô cùng sâu sắc rồi.
Tần Thanh Nguyện lưỡng lự nên lơ đãng trong phút chốc, gã ám vệ số hai mươi mốt đang nằm lăn dưới đất bỗng nhiên vùng dậy, chồm lên túm lấy Tần Thanh Nguyện. Gã nói thật nhanh vào tai Tần Thanh Nguyện:
- Ta bảo vệ tiểu thư, ngươi kéo dài thời gian.
Tần Thanh Nguyện sững ra, để mặc cho gã lao tới, chộp lấy Hoàng Như Ý, chạy đến đứng sau lưng Đào Trọng Nghĩa. Gật đầu hài lòng, Đào Trọng Nghĩa hất hàm về phía chiếc ghế trống bên cạnh. Ám vệ số hai mươi mốt liền đặt Hoàng Như Ý ngồi vào đó, rồi đứng khoanh tay ngay một bên.
Hoàng Như Ý để mặc cho gã ám vệ bày bố, nàng mắt liếc quanh một vòng, tìm hiểu. Hệ thống của nàng chưa bao giờ xảy ra trục trặc đột ngột như thế, nhất là khi làm nhiệm vụ, nàng đều bảo trì, bảo dưỡng và kiểm tra hệ thống rất cẩn thận. Việc trao máy và mất liên lạc như thế này là lần đầu tiên. Nhất định nơi này có vấn đề gì đó.
Sự im lặng của Hoàng Như Ý khiến Đào Trọng Nghĩa đắc ý cho rằng nàng tiểu thư nhỏ đang sợ hãi. Gã cất giọng đầy ngạo mạn:
- Đừng sợ! Ta mời muội đến đây chỉ để cùng ta hưởng thụ khoái cảm trả thù.
- Ta không cần!
Hoàng Như Ý lạnh lùng đáp, trong đầu của nàng không ngừng khởi động lại hệ thống.