Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 122. Cảm xúc biến động
Cập nhật lúc: 2025-02-04 16:01:43
Lượt xem: 1
Hoàng Như Ý không cam tâm. Nàng nhắm chặt mắt, cố gắng kích hoạt sóng điện não, khởi động lại hệ thống. Đồng thời, trong lòng vừa lo sợ vừa mong chờ cảm xúc của Tần Thanh Nguyện biến chuyển, Hoàng Như Ý mở to mắt nhìn về phía vòng tròn trên khoảnh đất trống trước mặt nàng, chứng kiến một cảnh đáng sợ đang diễn ra.
Đào Trọng Nghĩa liên tục nhét hết hạt giống này đến hạt giống khác vào miệng của Tần Thanh Nguyện, ép hắn nuốt xuống. Bụng của Tần Thanh Nguyện đã hơi phình lên, vì chứa đến bốn mươi chín hạt giống tròn to như quả trứng gà. Sau đó, gã nhặt lấy cây roi lên, quất túi bụi lên người Tần Thanh Nguyện, khiến lớp y phục tả tơi văng ra từng mảnh. Những giọt m.á.u của Tần Thanh Nguyện theo từng nhát roi quật xuống cũng văng tung tóe. Nhưng cảm xúc của hắn lại không d.a.o động nữa.
Hoàng Như Ý mở bừng mắt ra, nôn nóng đến hốt hoảng. Tại sao cảm xúc của Tần Thanh Nguyện lại không biến chuyển nữa? Rõ ràng Tần Thanh Nguyện đã biết hạt giống hoa tình có tác dụng gì, nên khi nghe Đào Trọng Nghĩa nói lai lịch của hạt giống, hắn không hề ngạc nhiên. Rõ ràng hắn đã nghe Đào Trọng Nghĩa muốn làm gì hắn. Tại sao tâm lý và cảm xúc của hắn lại có thể vững vàng và kiên định như thế, không sợ hãi, không đau buồn, không biến chuyển cảm xúc? Cứ như thể hắn thật sự vì nàng mà chấp chịu mọi tra tấn dù đau đớn nhất, nhục nhã nhất. Nhưng nếu thế thì, tại sao lúc trước hắn lại cưỡng bức nàng, cường bạo nàng?
Hoàng Như Ý không xác định được thái độ cam nguyện hy sinh vì nàng, trung thành đến liều cả bản thân vì nàng của Tần Thanh Nguyện là thật hay là giả. Nếu là giả, thì nàng không cần, còn nếu là thật, thì nàng không muốn. Nếu Tần Thanh Nguyện vẫn khăng khăng cảm xúc ổn định như thế càng lâu, thì hắn sẽ càng phải chịu nhiều sự tra tấn hơn. Nghĩ tới nghĩ lui, Hoàng Như Ý thử cất tiếng gọi:
- Thanh Nguyện...
Hai chữ nhẹ nhàng thôi, nhưng lại có thể khiến cảm xúc của Tần Thanh Nguyện d.a.o động. Hoàng Như Ý nhìn cái đốm đỏ trong đầu lại lập lòe mà muốn khóc. Gã ngốc này không xao động với bất cứ ai hay điều gì, chỉ trừ nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/122-cam-xuc-bien-dong.html.]
Một khi đã xác định được cách để khiến cho Tần Thanh Nguyện biến động cảm xúc, Hoàng Như Ý không dám chần chừ, vội vã nghĩ tiếp cách nào để khiến cảm xúc của hắn bị tác động mạnh nhất. Nhưng trong tình thế cấp bách, Hoàng Như Ý nhất thời đã không nhận ra, hoặc có nhận ra nhưng không kịp suy xét kỹ, một vấn đề rất lớn. Đó là, loại người như Tần Thanh Nguyện, nếu nói cho hay ho, thì là kiên định, vững vàng, nhưng nếu xét theo hướng tiêu cực thì là cố chấp, cứng đầu, hơn nữa, còn nhớ rất dai và bị ám ảnh rất lâu. Nếu Tần Thanh Nguyện bị tổn thương, đặc biệt là tổn thương về tâm hồn và tình cảm, thì vết thương đó sẽ rất khó lành lại, dù có thể lành lại, thì những bi thương đau xót kia cũng sẽ đeo bám theo hắn, trở thành chướng ngại tâm lý rất nặng nề.
Tuy vậy, lúc này, Hoàng Như Ý không kịp nghĩ tới việc đó. Bởi vì, Tần Thanh Nguyện đã bắt đầu thở dốc. Hạt giống của hoa tình trong bụng của hắn đang tiết ra chất độc. Hoàng Như Ý sợ điếng người. Nàng hét lên:
- Thanh Nguyện! Ngươi mau nôn hết số hạt giống đó ra. Mau nôn hết ra!
Tiếng hét của Hoàng Như Ý quả thật đã có thể tác động đến cảm xúc của Tần Thanh Nguyện. Hắn gập người xuống, định nôn ra. Nhưng Đào Trọng Nghĩa đã túm lấy cổ của Tần Thanh Nguyện, dựng thẳng dậy. Giọng của Đào Trọng Nghĩa rờn rợn:
- Muốn nôn? Được thôi, ta sẽ giúp ngươi được nôn dễ dàng hơn. Này, ngươi, mau đến đây.
Đào Trọng Nghĩa dùng một ngón tay ngoắc ngoắc về phía số hai mươi mốt nhưng đang gọi một con vật. Số hai mươi mốt vẫn nhoẻn miệng cười rất tươi, uốn éo đi đến, quỳ xuống phủ phục dưới chân của Đào Trọng Nghĩa chờ nghe lệnh.