Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 148. Vừa xấu hổ vừa sầu não

Cập nhật lúc: 2025-02-04 20:47:39
Lượt xem: 3

Hôm ấy, trước khi rời đi, Tần Thanh Nguyện đã cố ý dùng mũi d.a.o nhọn, vừa vẽ vừa khắc vừa rạch lên cửa, như muốn đánh dấu sự hiện diện của hắn, lại như muốn thể hiện sự chống đối yếu ớt. Tần Thanh Nguyện nhìn sững cái hình đầu sói xấu đến không thể xấu hơn kia, trong lòng cảm thán, cốt truyện này lại có thể chi tiết, tỉ mỉ và chính xác đến như thế chứ? Đồng thời, Tần Thanh Nguyện lại cảm thấy xấu hổ vì hành vi ấu trĩ của bản thân thời trẻ tuổi.

 

Và khi cánh cửa mở ra, hiện rõ hình dáng của Hoàng Như Ý trong bộ đồ ngủ in hình mèo hồng, thì trong lòng Tần Thanh Nguyện lại dấy lên một hy vọng. Có khi nào, trong thế giới thực của những năm cuối thế kỷ hai mươi lăm kia, căn hộ của hắn cũng đã được cô ấy mua lại hay không. Cô ấy, có khi nào, cũng tên là Hoàng Như Ý hay không? Tần Thanh Nguyện nảy ra thêm một quyết định táo bạo nữa, khi kết thúc xong nhiệm vụ này, hắn sẽ quay lại căn hộ đã bán kia để xem thử.

 

Còn hiện tại, Đào Trọng Nghĩa đã được Hoàng Như Ý mời vào nhà, Tần Thanh Nguyện cũng đành phải dẹp bỏ suy nghĩ linh tinh mà bước vào theo. Vừa qua khỏi ngưỡng cửa, Tần Thanh Nguyện suýt nữa là quay người bỏ chạy khi bị toàn một sắc hồng phơi phới đập thẳng vào thị giác. Căn phòng này, sao lại sơn toàn màu hồng thế này, các vật dụng cũng màu hồng nốt, trông chẳng khác gì căn phòng làm việc đáng sợ của Tần Thanh Nguyện ở đội Mị Sắc D.ục cả.

 

Tần Thanh Nguyện đứng sững sờ nơi cửa, đầu óc đã bị màu hồng làm cho choáng váng hết cả rồi. Hoàng Như Ý rót hai ly nước mang ra mời khách thì thấy Tần Thanh Nguyện đứng như tượng giữ cửa, ngạc nhiên hỏi:

 

- Thầy Nguyện, sao vậy ạ? Thầy không muốn vào nhà em sao ạ?

 

Tần Thanh Nguyện lúng túng gãi mũi, cười hề hề chữa thẹn:

 

- À, không, vào chứ!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/148-vua-xau-ho-vua-sau-nao.html.]

Nói rồi, Tần Thanh Nguyện tháo giày, vội vã bước vào vị trí của sô pha, ngồi xuống, nhận ly nước từ tay của Hoàng Như Ý, uống liền mấy ngụm. Dù không có lời kể của Hoàng Như Ý về những gia sư đáng ghét trước kia, thì Tần Thanh Nguyện cũng không đời nào để cho một người đàn ông khác ở riêng với Miu Miu của hắn, à nhầm, với nữ phụ, trong đêm tối thế này.

 

Đào Trọng Nghĩa cầm lấy ly nước nhưng không uống mà đặt xuống bàn. Anh ta cau mày, khó chịu nhìn kiểu uống nước như trâu của Tần Thanh Nguyện. Ánh nhìn mang theo biểu cảm khinh bỉ đầy quen thuộc kia khiến Tần Thanh Nguyện suýt chút thì sặc, ngượng ngùng đặt ly nước xuống. Trong lòng Tần Thanh Nguyện vừa xấu hổ vừa sầu não. Hắn vừa mới tự nhủ, tự quyết định, tự quyết tâm rằng sẽ trở về làm công tử con nhà giàu thì đã lại để lộ bản chất của một tên côn đồ thất học ra trước mắt người khác thế này rồi.

 

Phải thật nhã nhặn.

 

Phải thật từ tốn.

 

Phải thật phong cách.

 

Tần Thanh Nguyện âm thầm nhắc nhở bản thân, cố gắng uống từng ngụm nước nhỏ. Nhưng mà, uống thế này, Tần Thanh Nguyện càng thấy khát hơn. Hắn ấm ức cố gắng ép bản thân phải tỏ ra quý tộc, nhưng cái cổ khô khốc và cái bụng trống rỗng không cho phép hắn giả vờ giả vịt nữa. Tần Thanh Nguyện ngước lên, gọi Hoàng Như Ý:

 

- Này, em cho tôi mượn điện thoại một chút.

 

Hoàng Như Ý cũng đang vô cùng phiền muộn vì phải phô bày sự ngu dốt của mình ra cho thầy giáo đẹp trai mà cô bé vẫn luôn âm thầm quý mến. Cô bé bỗng nhiên đ.â.m ra oán Tần Thanh Nguyện. Vốn là cô nghĩ rằng, Tần Thanh Nguyện sẽ đích thân đến dạy kèm cho cô, nào ngờ Tần Thanh Nguyện lại có thể thỉnh được Đào Trọng Nghĩa đến đây.

Loading...