Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 154. Thầy cũng muốn bỏ rơi em?

Cập nhật lúc: 2025-02-04 21:26:17
Lượt xem: 3

Nghĩ ngợi xong, Tần Thanh Nguyện quay lại, nhìn Hoàng Như Ý, cố gắng dùng giọng dịu dàng nhất mà nói:

 

- Đừng sợ! Tôi sẽ không để em phải gặp chuyện gì nữa đâu. Em vào nghỉ ngơi đi. Tôi sẽ cố gắng trong thời gian nhanh nhất, để em có thể sống vui vẻ, bình an. Sẽ không còn chuyện gì, không còn bất cứ ai khiến em phải đau buồn, khổ sở nữa. Em đừng sợ hãi, đừng lo lắng, chỉ cần tập trung học tập thôi, có được không

 

Tần Thanh Nguyện nói một hơi dài, Hoàng Như Ý càng nghe càng lo sợ. Sao những lời lẽ này cứ như lời trăn trối vậy, cứ như một người biết mình sắp c.h.ế.t mà sắp xếp để chu toàn cho người còn sống vậy. Nỗi bất an của cô lại càng lớn thêm. Hoàng Như Ý cau mày, dùng giọng nghẹn ngào hỏi:

 

- Tại sao thầy lại rời đi? Em đã làm sai gì mà… Thầy cũng muốn bỏ rơi em?

 

- Hả? Tôi bỏ rơi em?

 

Tần Thanh Nguyện chưng hửng. Sau đó hắn hiểu ra, việc hắn rời đi như thế này đúng là có thể khiến cho cô bé vừa bị hoảng sợ lại càng thêm hoảng sợ. Tần Thanh Nguyện gãi gãi đầu, cố gắng nghĩ cách để giải thích sao cho rõ ràng nhưng nhẹ nhàng nhất. Hắn không thể nói với Hoàng Như Ý rằng, cô sắp gặp nguy hiểm, sẽ bị kéo xuống vũng bùn, sẽ phải kết thúc cuộc đời trong tận cùng tủi nhục. Tần Thanh Nguyện cũng không thể nói với Hoàng Như Ý rằng, cô sẽ phải dính dáng tới vài vụ trọng án, sẽ phải chứng kiến vài chuyện kinh khủng, sẽ bị dư luận bủa vây.

 

Nhưng mà, Tần Thanh Nguyện chuyển sang gãi cổ, hắn phải nói với cô gái nhỏ này như thế nào mới ổn đây? Dù sao thì, hiện tại, cô bé chỉ là một nữ sinh thôi. Thế nhưng, Tần Thanh Nguyện không nhận ra rằng, lúc này đây, hắn lại vô cùng bối rối và lúng túng trước mặt cô bé nữ sinh này.

 

Hoàng Như Ý mím môi nhìn anh chàng cao to đang đứng gãi đầu gãi cổ vì không biết phải giải thích với cô như thế nào. Chú cún nhỏ ngồi buồn bã cô đơn như bị bỏ rơi ban nãy, giờ đã hóa thành chú chó chăn cừu to đùng đang ngốc nghếch tìm cách để bày tỏ tâm ý của mình. Và để tránh cho chú chó chăn cừu lại phải hóa thành chó bông lông xù, Hoàng Như Ý đành phải đưa ra nấc thang cho Tần Thanh Nguyện bước. Cô nhẹ giọng, thỏ thẻ:

 

- Thầy không phải là muốn bỏ rơi em mà đi sao ạ?

 

Tần Thanh Nguyện gật đầu như gà mổ thóc:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/154-thay-cung-muon-bo-roi-em.html.]

 

- Dĩ nhiên rồi! Tôi làm sao lại có thể bỏ rơi em?

 

- Vậy tại sao thầy lại muốn rời đi?

 

Tần Thanh Nguyện lại nghẹn lời, không biết nói thế nào cho ổn. Căn hộ này vốn là nhà của Hoàng Như Ý, hắn không rời đi, chẳng lẽ còn có thể… cùng cô chung sống hay sao? Vẻ ngạc nhiên khó hiểu của Tần Thanh Nguyện hoàn toàn lộ rõ ra khiến Hoàng Như Ý không quá khó khăn để nhận thấy. Hoàng Như Ý hít mũi, biến giọng nói thành sụt sịt, lại tiếp tục nghẹn ngào nói:

 

- Nhưng mà, thầy đi rồi em lại phải sống một mình, em sợ lắm...

 

Tần Thanh Nguyện nhìn đôi mắt long lanh của cô mà lòng dạ mềm nhũn. Kế hoạch của hắn ngay lập tức thay đổi. Thôi được rồi, cô đã không muốn hắn đi, thì hắn sẽ tìm chỗ nào quanh đây ở tạm vậy. Thế là, Tần Thanh Nguyện gật đầu, ậm ừ đúng lúc Đào Trọng Nghĩa mở cửa bước ra.

 

Vừa nhìn thấy anh chàng quần áo bảnh bao xuất hiện, lửa giận của Tần Thanh Nguyện lại vọt lên tới nóc. Hắn túm lấy Đào Trọng Nghĩa, gầm lên:

 

- Thằng khốn, mày lại còn dám chường mặt ra trước mắt ông à?

 

Đào Trọng Nghĩa giật mình, chưa kịp phản ứng gì thì đã bị Tần Thanh Nguyện chụp lấy cổ. Đôi tay của Tần Thanh Nguyện như gọng kìm, siết mạnh khiến Đào Trọng Nghĩa trợn trắng hết cả mắt. Tần Thanh Nguyện tiếp tục trừng mắt với Đào Trọng Nghĩa, gầm gừ:

 

- Mày đã làm gì em ấy, hả? Thằng khốn, mày dám làm mà không dám nhận à?

 

Đào Trọng Nghĩa vẫn trợn trắng mắt, uất ức đến nghẹn ngào. Gã làm sao mà nói gì được khi bị siết cổ thế này hả? Bàn tay của Đào Trọng Nghĩa liên tục vỗ vào đôi tay của Tần Thanh Nguyện đang siết lấy cổ của gã. Còn Tần Thanh Nguyện thì vẫn nhe nanh nhếch miệng giữ vững đôi gọng kìm sắt.

Loading...