Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 161. Duyên phận ban đầu

Cập nhật lúc: 2025-02-05 08:21:36
Lượt xem: 3

Tiếng còi xe cứu thương hú lên giúp Tần Thanh Nguyện tỉnh táo lại và nhận ra, hắn cũng đang ở trên xe cấp cứu, cạnh bên Hoàng Như Ý. Nhóm nhân viên y tế trên xe cứu thương nhận định rằng Tần Thanh Nguyện cũng cần được kiểm tra sức khỏe nên buộc hắn phải nằm yên. Một cơn mệt mỏi đột ngột ập tới khiến Tần Thanh Nguyện không còn hơi sức để phản đối nữa. Hắn ngoan ngoãn nằm yên. Một lát sau, Tần Thanh Nguyện ngủ thiếp đi.

 

Trong cơn mơ, Tần Thanh Nguyện biết rõ là hắn đang mơ. Vì hắn cảm nhận được, hắn đang bay lơ lửng, và nhìn thấy được quang cảnh bên dưới. Tần Thanh Nguyện trông thấy chính hắn vào năm mười tám tuổi. Lúc đó, hình như là vào ngày sinh nhật của hắn, ngày hắn tròn mười tám tuổi. Thật ra, cái gọi là ngày sinh nhật kia, là do Tần Thanh Nguyện tự chọn bằng cách phóng phi tiêu vào tờ lịch treo tường. Bởi vì, hắn vốn không biết ngày sinh của mình.

 

Suốt mười mấy năm sống lăn lộn trong khu ổ chuột, Tần Thanh Nguyện không cần biết đến ngày sinh nhật. Nhưng hôm ấy, hắn vừa mới bị mẹ đuổi đánh, không dám về nhà. Hắn đi lang thang thì nhìn thấy một cảnh chúc mừng sinh nhật của người ta, bỗng nhiên hắn cũng muốn có một ngày sinh nhật.

 

Tần Thanh Nguyện mười tám tuổi luôn có tính đã muốn thì phải làm. Thế là, hắn lấy phi tiêu, cố ý nhắm ngay ngày hôm ấy mà phóng vào. Thế là, hôm đó nghiễm nhiên trở thành ngày sinh nhật của hắn.

 

Cái hôm mà Tần Thanh Nguyện chọn làm ngày sinh nhật cho mình là một ngày khá yên bình. Hôm ấy, hắn không đánh nhau với ai, cũng không chửi lộn với ai. Bởi vì, hôm ấy, hắn đi lang thang, rời khỏi khu ổ chuột kia rất xa.

 

Tần Thanh Nguyện lạc tới những con đường sạch sẽ, sáng rực của giới thượng lưu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/161-duyen-phan-ban-dau.html.]

 

Hôm ấy, thật may mắn, trước khi bị mẹ đánh, Tần Thanh Nguyện đã chọn mặc cái áo tươm tất nhất, dù có hơi nhàu nhĩ, nhưng ít ra nó không rách, và không bị dính dấu m.á.u nào. Dốc hết túi, dồn hết tiền, hắn hiên ngang bước vào một tiệm bánh lớn, và chọn mua một cái bánh kem nhỏ xíu.

 

Ánh mắt của thằng nhóc bán bánh nhìn Tần Thanh Nguyện đầy khinh bỉ cũng không làm hắn tức giận. Bởi vì, cái bánh ấy rất đáng yêu. Không ai biết rằng, bề ngoài của Tần Thanh Nguyện trông lạnh lùng gai góc như thế, nhưng thật ra sâu thẳm trong lòng của Tần Thanh Nguyện luôn mềm nhũn đến không cưỡng nổi trước những thứ đáng yêu. Mà cái bánh kia thì lại mang hình một bé mèo nho nhỏ đang vểnh chiếc râu lên mà toe toét cười. Đáng yêu đến c.h.ế.t đi được!

 

Tần Thanh Nguyện nâng niu chiếc bánh trong lòng bàn tay, định bụng sẽ tìm một chỗ vắng vẻ nào đó mà ngắm bé mèo xinh xắn này thật lâu trước khi ăn. Ấy vậy mà, hắn vừa rời khỏi tiệm bánh, còn chưa đi được mấy bước thì đã bị một ai đó va mạnh vào. Chiếc bánh kem rơi đánh bẹp xuống đường, bé mèo biến dạng, lại còn bị mấy bàn chân thô bạo giẫm lên, nát bét.

 

Toàn bộ m.á.u bạo lực và bản chất côn đồ của Tần Thanh Nguyện bị dồn nén một ngày dài đồng loạt bộc phát. Hắn đuổi theo đám người kia. Đám kia thì lại đang đuổi theo một cô bé. Khi bọn chúng dồn được cô bé vào ngõ cụt, thì hắn hiện hồn, à nhầm, hiện hình ngay phía sau chúng. Hắn lao vào chúng như một con sói hoang, dùng hết sức bình sinh, liều hết cả thân thể, một chọi ba, rồi chọi năm,...

 

Cho tới khi bầy đàn của lũ kia kéo đến cả chục người, thì cô bé đang run sợ nép vào góc tường kia nhảy xổ ra, cùng hắn chiến đấu. Bé con như chú mèo nhỏ, vừa cào vừa cấu vừa cắn vừa xé loạn hết cả lên. Nhờ thế, hắn tìm được sơ hở của đối phương, vội vã kéo cô bé chạy đi.

 

Lần đầu tiên trong cuộc đời, hắn lại bỏ chạy khi đang đánh nhau. Nhưng hắn không hối hận. Bởi vì, hắn đã cứu được cô, bé mèo con của hắn.

Loading...