Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 179. Cốt truyện đã bị thay đổi

Cập nhật lúc: 2025-02-05 09:21:51
Lượt xem: 2

Tần Thanh Nguyện giật b.ắ.n cả người. Hắn luống cuống gắt lên:

 

- Em đừng nói bậy! Em là học sinh, tôi là thầy giáo, sao có thể...

 

Hoàng Như Ý ấm ức cãi lại:

 

- Em đã không còn là học sinh của thầy lâu rồi. Hơn nữa, bây giờ em đã hơn mười tám tuổi rồi. Em không có nói bậy! Em cũng không say! Em thật sự muốn... em muốn tặng quà cho thầy, à nhầm, cho anh. Tần Thanh Nguyện! Em là của anh...

 

Hoàng Như Ý nói xong thì lật người, đảo khách thành chủ, đẩy Tần Thanh Nguyện xuống nệm.

 

Tần Thanh Nguyện kinh ngạc nhận ra, tay chân của hắn bủn rủn, không còn chút sức lực nào, chỉ có bộ phận của d.ục vọng kia là nhô cao. Tần Thanh Nguyện thảng thốt kêu lên:

 

- Hoàng Như Ý... em bỏ thuốc tôi sao?

 

Hoàng Như Ý lắc đầu, mờ mịt trả lời:

 

- Em không có... Em không biết... Thầy Nguyện... Tần Thanh Nguyện... Anh Nguyện... Em nóng quá... khó chịu quá...

 

Hoàng Như Ý vừa nói như rên rỉ vừa đưa tay tự sờ soạng lấy chính mình. Tần Thanh Nguyện điếng hồn hiểu rằng, Hoàng Như Ý cũng đã bị trúng thuốc. Là ai đã hạ thuốc cho bọn họ, hạ thuốc từ lúc nào, tại sao Tần Thanh Nguyện lại không biết gì cả? Đáp lại suy nghĩ thầm của Tần Thanh Nguyện là thanh âm lạnh lẽo của hệ thống Thịt Kho Trứng:

 

[Đã hồi phục được kết nối. Chủ nhân có thông báo mới khẩn cấp. Đề nghị chọn mở xem ngay. Mời xác nhận lựa chọn: Mở thông báo – không mở.]

 

[Mở thông báo.]

 

Tần Thanh Nguyện vội vã chọn. Hắn cần phải giải quyết tình trạng này ngay. Bởi vì, Hoàng Như Ý đã trèo lên ngồi trên bụng của hắn và bắt đầu cởi lung tung. Tần Thanh Nguyện không nhấc nổi tay, chỉ có thể nằm im chịu trận. Trong đầu của hắn lại vang lên âm thanh đều đều của hệ thống:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/179-cot-truyen-da-bi-thay-doi.html.]

 

[Thông báo khẩn: Cốt truyện đã bị thay đổi. Hiện tại, cốt truyện của thế giới này đã diễn biến theo hướng truyện sống lại báo thù. Chủ nhân có quyền chọn lựa rời khỏi cốt truyện ngay lập tức. Mời đưa ra chọn lựa: Có rời khỏi thế giới nhiệm vụ hiện tại hay không? CÓ – KHÔNG.]

 

Tần Thanh Nguyện choáng váng một lúc mới định thần được mà hỏi lại:

 

[Nếu tôi rời đi, nữ phụ sẽ như thế nào?]

 

[Cô ta sẽ trở lại kết thúc ban đầu, nhưng mức độ sẽ nặng hơn, vì cộng thêm oán khí muốn trả thù của nguyên nam chủ.]

 

Tần Thanh Nguyện lại tiếp tục choáng váng. Kết cục của nữ phụ ở nguyên bản trước kia đã là thê thảm lắm rồi, nếu bây giờ mà còn tăng mức độ lên nặng hơn, thì cô sẽ còn thảm đến độ nào nữa. Tần Thanh Nguyện nhắm mắt, tập trung kết nối với hệ thống, hỏi nhanh:

 

[Có cách nào giúp nữ phụ không?]

 

[Theo nguyên tắc là không. Nhưng vì cốt truyện đột ngột thay đổi chưa rõ nguyên nhân, nên chủ nhân có thể can thiệp, thay đổi số phận của nữ phụ.]

 

[Can thiệp bằng cách nào?]

 

[...]

 

Hệ thống im bặt, dù đèn hiệu vẫn nhấp nháy. Có lẽ lập trình của nó vẫn chưa đủ để giải quyết việc can thiệp vào số phận của một người. Tần Thanh Nguyện còn đang ngẫm nghĩ thì cảm thấy nơi vùng bụng truyền đến cảm giác nhột nhạt. Hắn mở mắt ra nhìn và choáng váng lần thứ ba.

 

Bởi vì, đập vào mắt của Tần Thanh Nguyện chính là hai ngọn núi tuyết ngạo nghễ đã lâu không gặp, cùng hai viên tròn mềm mại trông như viên thuốc mà lại không phải là thuốc.

 

Không ổn rồi. Vô cùng không ổn. Tần Thanh Nguyện cảm nhận rất rõ, thanh gươm của hắn, dã thú của hắn,... lại bắt đầu rục rịch muốn vùng dậy rồi. Tần Thanh Nguyện cố gắng khép mắt, lục tung nhà kho trong trí óc, mong tìm được thứ gì đó có thể giải được tác dụng của loại thuốc mà hắn và Hoàng Như Ý đang trúng phải.

 

Nhưng nhà kho của Tần Thanh Nguyện chẳng có thứ gì, gần như trống trơn như chính tình hình của hắn ngoài đời thật. Tần Thanh Nguyện cố gắng lục lạo mọi ngõ ngách mới tìm được một món, trên đó còn nguyên dấu tem niêm phong ghi rõ hai chữ phần thưởng.

Loading...