Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 204. Lại được bé mèo hôn môi
Cập nhật lúc: 2025-02-05 10:33:49
Lượt xem: 1
Tần Thanh Nguyện run mỗi lúc một rõ. Hơi thở của hắn nặng nề, đứt quãng. Không được. Tần Thanh Nguyện tự ra lệnh cho bản thân mình. Không được sợ hãi, không được để ác mộng quấy nhiễu, không được để lộ sự yếu đuối bạc nhược trước mặt mèo con. Nhưng trong khoảng tăm tối bao quanh tâm trí, Tần Thanh Nguyện bắt đầu mơ hồ cảm nhận được, cơn ác mộng kia lại sắp kéo tới. Tần Thanh Nguyện vội đưa lưỡi đến chỗ răng nanh, định cắn xuống, để dùng cơn đau giúp cho thần trí tỉnh táo hơn.
Nhưng lưỡi của Tần Thanh Nguyện vừa chuyển, thì cái mõm của hắn đã được một đôi môi mềm mại phủ lấy. Hoàng Như Ý đã dùng miệng mớm thuốc cho thần thú. Xúc cảm mềm mại thơm ngát quen thuộc truyền đến, khiến Tần Thanh Nguyện choáng váng nhớ lại những nụ hôn ngây ngô mà hắn đã được nếm trải trong hai kiếp làm nhiệm vụ với bé mèo. Và trong kiếp sống của nhiệm vụ lần này, Tần Thanh Nguyện lại được bé mèo hôn môi một lần nữa.
Đầu óc của Tần Thanh Nguyện mụ mị. Hắn không còn chú ý đến sự tối tăm đáng sợ đang bao phủ nữa. Toàn bộ cảm nhận của hắn đều tập trung cả vào va chạm nơi đôi môi. Và bỗng nhiên, thị giác của Tần Thanh Nguyện có thể lờ mờ hồi phục. Hoàng Như Ý cũng nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong đôi mắt mờ đục của thần thú. Trong đầu của Hoàng Như Ý lại lóe lên một tia suy nghĩ. Hình như, so với thuốc, thì sự gần gũi của cô càng giúp thần thú hồi phục nhanh hơn.
Lúc này Hoàng Như Ý mới tự trách bản thân không chú ý đến những chi tiết nhỏ trong cốt truyện thì đã muộn. Khi Hoàng Như Ý muốn hôn thần thú chuyên tâm hơn, thì cơ thể của cô lại mềm oặt, ngã xuống. Và thần thú cũng gục xuống bên cạnh cô gái.
Chớp mi có mấy cái, Tần Thanh Nguyện và Hoàng Như Ý đã thấy bản thân cùng với đối phương đang ngồi trong một đám mây to. Tần Thanh Nguyện trợn trừng mắt, nhìn chằm chằm Hoàng Như Ý, mừng rỡ vì thị lực đã hồi phục Hoàn toàn. Còn Hoàng Như Ý thì cũng trợn trừng mắt nhìn đăm đăm Tần Thanh Nguyện. Vì lúc này, thần thú đã trút bỏ lốt sói mà trở lại dáng vẻ của con người.
Hoàng Như Ý càng nhìn càng cảm thấy nhân dáng của sói to quả thật vô cùng đẹp mắt, và vô cùng quen thuộc. Tuy nhiên, Hoàng Như Ý không có thời gian để suy ngẫm và nhớ xem sự quen thuộc kia là đến từ đâu.
Bởi vì, bên dưới đám mây nơi Hoàng Như Ý và Tần Thanh Nguyện đang ngồi, vọng lên giọng nói đắc thắng của một ả giống cái:
- Trọng Nghĩa, chàng nhìn xem này, bọn chúng đều đã trúng cấm dược cả rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/204-lai-duoc-be-meo-hon-moi.html.]
Tiếp đó, giọng của nam chính Đào Trọng Nghĩa vang vang:
- Hoa Bách Tâm, nàng cẩn thận một chút. Tên thần thú đó có thể giải được tất cả các loại độc. Nhỡ đâu hắn giả vờ để lừa chúng ta thì sao?
- Không đâu. Máu của thần thú có thể giải được tất cả các loại độc. Nhưng rượu Tam Kiếp Nghiệt Duyên không phải là độc, mà là dược, là cấm dược. Hắn sẽ không thể hóa giải được đâu.
Giọng của nam chính hằn rõ sự nghi ngờ:
- Cấm dược? Sao nàng lại có cả một hũ cấm dược như thế chứ?
- Ta làm gì mà có được nhiều cấm dược như thế chứ? Ta chỉ trộm được có ba giọt thôi.
- Ba giọt? Nếu chỉ có ba giọt liệu có đủ để khống chế gã thú hoang này không?
Nam chính không mấy yên tâm, bước đến cầm cái hũ lên, kiểm tra. Và rồi hắn kêu lên, tức giận:
- Hoa Bách Tâm! Nàng lừa ta à? Trong nước này không hề có cấm dược!