Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 205. Trúng độc của cấm dược
Cập nhật lúc: 2025-02-05 10:35:02
Lượt xem: 1
Hoàng Như Ý nghe tiếng nam chính mà giật mình và cảm thấy lo lắng vì sự sơ ý của bản thân. Ban nãy, vì tự tin là mình đã uống thuốc giải của số thuốc an thần kia, Hoàng Như Ý không ngờ trước được rằng chính mình cũng sẽ bị chìm vào giấc mộng cùng thần thú, nên không kịp đổ hết rượu, đập vỡ bình để phi tang chứng cứ. Nếu bây giờ để cho nam chính phát hiện ra rằng cô vốn không hề làm theo kế hoạch của gã, liệu rằng gã có giận quá hóa liều, ra tay sát hại cả cô và thần thú hay không?
Ngược với sự lo lắng của Hoàng Như Ý, dưới hang động kia, nữ phụ lại chẳng hề nao núng mà cất tiếng giải thích:
- Chỉ có ba giọt cấm dược, nên ta không pha vào rượu mà thoa đều ba lần lên miệng bình. Như thế thì, chỉ cần cô ta rót rượu ra là chắc chắn sẽ có pha thêm cấm dược.
Hoàng Như Ý nghe đoạn đối đáp kia mà xụ mặt. Đến cùng thì cô cũng rơi vào bẫy của nữ phụ và nam chính, lại còn liên lụy đến cả thần thú bị kéo theo. Bên cạnh cô, Tần Thanh Nguyện cau chặt đôi mày. Hắn còn tưởng cấm dược là những viên thuốc, hoặc là chén thuốc, nào ngờ, đó lại là rượu. Mèo con của hắn vì thất tình nên uống rượu giải sầu, lại bị nữ phụ kia hãm hại nên mới trúng cấm dược sao?
Một lần nữa, Tần Thanh Nguyện và Hoàng Như Ý lại không hẹn mà có cùng cảm xúc chán ghét và căm giận đối với đôi nam nữ bên dưới hang động kia. Cả hai quay qua nhìn nhau một cái, rồi lại đồng loạt cúi xuống. Bởi vì, bên dưới, vang lên tiếng kêu thảng thốt của nữ phụ:
- Trọng Nghĩa! Chàng muốn làm gì thế?
Bên dưới hang động, nam chính đang đứng trước cơ thể bất động của thần thú. Tay của gã lăm lăm một thanh gươm nhọn hoắt. Nữ phụ thì đang hốt hoảng níu lấy nam chính, vừa hỏi cũng là vừa ngăn cản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/205-trung-doc-cua-cam-duoc.html.]
Nam chính cười gằn, cất giọng tàn nhẫn:
- Lúc này tên thú hoang đang bị cấm dược làm mê man, chi bằng ta tận dụng thời cơ, đ.â.m mấy nhát vào tim hắn. Như thế thì, ta vừa có được số m.á.u thần thú cần có, đồng thời, tiêu diệt luôn cái tên thú hoang đáng ghét này!
Ý đồ độc ác của nam chính, một lần nữa, khiến cho Hoàng Như Ý giật mình và tự trách. Cô lại sơ xuất, không nghĩ kỹ đến vấn đề an toàn của thần thú khi ngủ ngay giữa sào huyệt của nam chính thế này. Ngược lại, Tần Thanh Nguyện không xem đó là mối nguy hiểm. Nhìn nét mặt của Hoàng Như Ý, trong lòng Tần Thanh Nguyện lại cảm thấy vui vui. Mèo con đang lo lắng cho hắn này.
Tuy nhiên, Tần Thanh Nguyện vẫn không nỡ để Hoàng Như Ý lo lắng nên hắn lên tiếng trấn an:
- Đừng lo lắng. Thần lực của ta đã hồi phục một ít rồi. Chỉ cần ta không đồng ý, dù gã ta có đ.â.m nát trái tim của ta cũng không thể có được dòng m.á.u thần thú chân chính, không chỉ vậy, gã ta sẽ còn bị thần lực phản phệ…
- Ta biết.
Hoàng Như Ý rầu rĩ đáp. Cô nắm rõ cốt truyện trong đầu, việc này dĩ nhiên là cô biết tận tường. Nhưng điều Hoàng Như Ý quan tâm không chỉ là việc nam chính có lấy được m.á.u thần thú chân chính hay không, mà cô chỉ lo nghĩ cho cảm giác và cảm xúc của thần thú. Bởi vì, dù thế nào đi nữa, cảm giác bị đ.â.m thẳng vào tim cũng sẽ rất đau, rất khó chịu. Thế nên, trước ý định độc ác của nam chính, trước khả năng thần thú sẽ bị đ.â.m lén như thế, Hoàng Như Ý không thể nào xem như là không có chuyện gì xảy ra được.