Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 236. Hắn khóc.

Cập nhật lúc: 2025-02-05 16:48:32
Lượt xem: 1

Thời gian trôi qua một lúc rồi mà Hoàng Như Ý vẫn chưa thể bắt đầu hấp thu thần lực được, khiến cho đốm sáng lập lòe nơi bụng của cô bắt đầu nhấp nháy nhanh hơn. Cô gấp quá hóa liều, bực quá hóa giận, không thèm nghĩ gì nữa, dứt khoát nhào xuống, nằm dài đè lên người của Tần Thanh Nguyện, dùng lại chiêu cũ: mèo ôm cá khô, c.h.ế.t cũng không buông, để xem gã sói ngốc này còn dám hất cô ra nữa không.

 

Quả thật Tần Thanh Nguyện không thể hất Hoàng Như Ý ra được. Một phần vì hắn không nỡ để cô đau, một phần vì tứ chi của hắn đang bị cố định, còn Hoàng Như Ý thì ôm cứng lấy hắn, sự vùng vẫy của hắn chỉ càng làm cho cơ thể của cô chuyển động, ma sát vào cơ thể của hắn nhiều hơn.

 

Chuyện thân mật với Hoàng Như Ý bây giờ đối với Tần Thanh Nguyện đã là một sự quyến rũ chí mạng rồi. Nếu đối tượng là một kẻ khác, Tần Thanh Nguyện chắc chắn có thể kìm nén được, chịu đựng được. Nhưng trước n.g.ự.c của Tần Thanh Nguyện là thân hình mềm mại của cô gái mà hắn đã khắc sâu trong tâm khảm cứ lui tới không ngừng theo từng cơn giãy giụa của hắn, bên mũi của Tần Thanh Nguyện thoang thoảng mùi hương của cô gái mà hắn luôn nhung nhớ, lại còn bị cô vừa ôm vừa gặm vừa hôn vừa mút. Tần Thanh Nguyện hổn hển thở dốc. Hắn phải cố gắng hết sức mới ghìm được tiếng rên trong cổ họng. Nhưng hắn vẫn bất lực, không thể kìm nén được d.ục vọng đang trào dâng như thác lũ.

 

Cách của Hoàng Như Ý vậy mà có công hiệu còn vượt hơn cả thuốc kích thích, khiến cho Tần Thanh Nguyện ngay lập tức nổi lên phản ứng. Hải sâm của hắn bừng bừng trỗi dậy, hai hạt đậu đỏ của hắn cũng nhanh chóng dựng đứng lên, sưng to. Tần Thanh Nguyện cảm thấy cổ họng khô khốc, toàn thân khô nóng, tâm trí cũng bị đặc quánh lại như hồ cạn gặp hạn hán, chỉ còn nhớp nháp bùn sình.

 

Tần Thanh Nguyện lắc đầu liên tục. Hắn không muốn! Hắn muốn! Hắn không được phép muốn! Nhưng mà hắn vẫn muốn... Hàng loạt những câu gắn với từ muốn và từ không đảo lộn trong đầu khiến Tần Thanh Nguyện gần như phát điên. Hắn gào lên những tiếng vô nghĩa, cơ thể đã bắt đầu không thể khống chế nổi mà uốn éo. Thế rồi, một ít lý trí còn giữ được của Tần Thanh Nguyện đã bị đánh sập, khi Hoàng Như Ý đã đưa chân ngang qua người của hắn và ngồi dậy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/236-han-khoc.html.]

Hải sâm hăng hái nhập động, thần kiếm hớn hở vào bao, cành khô sung sướng trào nhựa,... và Tần Thanh Nguyện mụ mị đến đê mê tê dại. Cộng thêm với suy nghĩ đơn giản về việc hợp hoan giữa chồng vợ với nhau và lợi ích của việc hấp thu thần lực đối với bé con, nên Hoàng Như Ý tạm gác cơn giận khi cơ thể bị điều khiển mà tập trung đón nhận thần lực của Tần Thanh Nguyện ào ạt truyền sang cơ thể của cô.

 

Đốm sáng nơi bụng của Hoàng Như Ý đã bắt đầu lóe sáng rực rỡ trở lại. Luồng sáng này chỉ có một mình Hoàng Như Ý cảm nhận được. Đồng thời, cũng chính luồng sáng này đã khiến tầm nhìn của Hoàng Như Ý bị lóa, nên cô không nhìn rõ được biểu cảm và biểu hiện của thần thú.

 

Cho đến khi mây tan mưa tạnh, Tần Thanh Nguyện đã sức cùng lực kiệt, Hoàng Như Ý cũng mệt nhoài rũ rượi. Bé con trong bụng của Hoàng Như Ý đã có được nguồn thần lực dồi dào, no nê sảng khoái mà dịu đi ánh sáng. Đến lúc này, Hoàng Như Ý mới có thể nhìn rõ được thần thú. Cô cố gắng mở đôi mắt đã muốn díp lại vì buồn ngủ, muốn nhìn ngắm dung nhan tuấn tú của thần thú trước khi chìm vào mộng đẹp. Nhưng vừa nhìn xuống, Hoàng Như Ý đã thảng thốt kinh hãi đến tỉnh cả ngủ.

 

Thần thú đang khóc.

 

Đôi mắt của hắn trừng trừng mở lớn, nhìn chằm chằm lên vách đá của hang động. Từ trong hốc mắt đỏ hoe đó, hai hàng nước trong suốt chảy tràn xuống hai bên thái dương.

 

Hắn khóc.

Loading...