Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 243. Giận dữ và áy náy

Cập nhật lúc: 2025-02-05 17:47:16
Lượt xem: 0

Tần Thanh Nguyện đấu tranh tư tưởng một lúc rất lâu rồi quyết định: trả vật nhỏ lại cho mèo tiên. Đối với các nhân viên xuyên nhanh của công ty Mê Hoặc Nhân Tâm, hệ thống vừa là cộng sự, vừa là sổ tay ghi chép công việc. Dù thế nào đi nữa, nhiệm vụ của Hoàng Như Ý cũng là những thông tin cá nhân có tính riêng tư. Tần Thanh Nguyện không muốn xâm phạm vào sự riêng tư của Hoàng Như Ý.

 

Hơn nữa, Tần Thanh Nguyện tự biết rất rõ, hắn hèn nhát. Tần Thanh Nguyện sợ rằng, nếu mở những nhiệm vụ của Hoàng Như Ý ra, mà trong đó đúng thật là những tình cảm của cô dành cho hắn chỉ là nhiệm vụ,... Tần Thanh Nguyện sợ là bản thân sẽ không thể chịu nổi.

 

Tần Thanh Nguyện không băn khoăn gì nữa, quyết định trả hệ thống lại cho Hoàng Như Ý.

 

Nhưng mà, trả lại bằng cách nào?

 

Tần Thanh Nguyện thử để vật nhỏ lên vị trí đỉnh đầu của Hoàng Như Ý. Không có hiệu quả. Vật nhỏ chớp chớp với hắn, vô cùng đáng thương.

 

Tần Thanh Nguyện đặt vật nhỏ vào giữa hai tay của Hoàng Như Ý. Không có tác dụng. Vật nhỏ ngả nghiêng rơi xuống, chớp chớp đầy tủi thân.

 

Tần Thanh Nguyện nhặt lại vật nhỏ và đặt lên bụng của Hoàng Như Ý, định mặc kệ, cứ đợi đến khi nào Hoàng Như Ý tỉnh dậy thì cô sẽ tự giải quyết vật nhỏ của bản thân. Nhưng rồi Tần Thanh Nguyện lại chẳng thể yên tâm, cứ he hé mắt nhìn. Nhờ vậy, hắn mới phát hiện, khi rời khỏi hắn, vật nhỏ dường như bị suy yếu đi dần. Ánh sáng của nó cứ chớp chớp chậm lại và mờ nhạt. Tần Thanh Nguyện không nén được lo lắng, đưa tay chạm vào vật nhỏ thì ánh sáng của nó lại bừng lên, sinh động chớp chớp.

 

Tần Thanh Nguyện thở dài. Xem ra, hắn không thể bỏ mặc vật nhỏ này ở bên ngoài được rồi. Dù sao thì cũng tại hắn đã tự ý lấy vật nhỏ này ra khỏi tâm trí của Hoàng Như Ý. Mà mỗi nhân viên của công ty Mê Hoặc Nhân Tâm lại có cách riêng để kết nối với hệ thống của mình, người khác không thể nào biết được. Tần Thanh Nguyện dù muốn hay không cũng phải chịu trách nhiệm cho việc này. Ít nhất, hắn phải bảo quản hệ thống giúp Hoàng Như Ý cho đến khi cô tỉnh dậy và kết nối lại với nó.

 

Thế nên, Tần Thanh Nguyện cất vật nhỏ - hệ thống vào tab nhà kho trong đầu rồi cố gắng không nghĩ gì về vật nhỏ ấy nữa. Hắn chật vật nằm xuống bên cạnh Hoàng Như Ý, nặng nề khép mắt. Hắn phải giữ sức cho thật tốt, để còn chuẩn bị tiến vào ma giới, chiến đấu một trận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/243-gian-du-va-ay-nay.html.]

 

Trong lúc Tần Thanh Nguyện đang ép bản thân phải ngủ để phục hồi thần lực, thì trong cơn mơ, Hoàng Như Ý lại lạc vào vùng mờ ảo đầy sương khói quen thuộc mà cô đã từng đến trong giấc mơ hôm trước. Đoán là bé con trong bụng của mình lại đang muốn nói gì hoặc làm gì đó, Hoàng Như Ý im lặng ngồi yên một chỗ, kiên nhẫn chờ.

 

Quả nhiên, chẳng bao lâu sau, giọng nói trong veo non nớt của bé con lại vang lên:

 

[Mẹ...]

 

Hoàng Như Ý bĩu môi, dấm dẳng đáp lời:

 

[Không dám! Sao tôi dám làm mẹ của cô? Tôi chỉ là một mèo tiên nho nhỏ bị cô thao túng, bị cô gài bẫy thôi. Cô đừng gọi tôi là mẹ như thế, nghe buồn cười lắm!]

 

Bé con ngưng lại một chút, rồi giọng lại vang lên run rẩy:

 

[Mẹ... Đừng giận con... Con chỉ là vì muốn nhanh hấp thu thần lực để sống sót thôi...]

 

Hoàng Như Ý vẫn im lặng. Dù cũng mềm lòng vì giọng nói run rẩy của bé con, dù có thể hiểu cho sự nôn nóng của bé con, nhưng Hoàng Như Ý vẫn không thể nào nguôi được cơn giận dữ và nỗi áy náy khi nhớ lại những giọt nước mắt của thần thú hôm nọ.

 

Dù là thần thú, hay là Tần Thanh Nguyện thì Hoàng Như Ý cũng biết rõ, việc để rơi nước mắt trước mặt người khác, mà người đó lại là cô, thì chắc chắn việc đó đã khiến hắn vô cùng đau khổ và tuyệt vọng đến cùng cực. Không cần phải nghĩ ngợi nhiều, Hoàng Như Ý cũng hiểu, việc cô cưỡng đoạt hắn để hấp thu thần lực đã khiến thần thú bị tổn thương nghiêm trọng. Dù lúc đó cô đã bị khống chế, nhưng với thần thú, kẻ tàn nhẫn với hắn như thế lại chính là cô, chỉ có cô.

Loading...