Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 252. Hắn thật sự rất sợ

Cập nhật lúc: 2025-02-05 18:07:01
Lượt xem: 0

Hoàng Như Ý nhếch môi, tức quá hóa cười. Bé mèo gằn giọng, mạnh mẽ chụp một cái mũ to đùng lên đầu sói ngốc:

 

- Bây giờ chàng xem thường ta đến mức không thèm nói chuyện, không thèm giải thích với ta nữa chứ gì? Chàng không nói, ta sẽ xem như là chàng chán ghét đứa con này. Chàng đã chán ghét nó, thì ta cũng chán ghét nó! Ta đánh nó cho chàng xem!

 

Nói rồi, Hoàng Như Ý vung tay lên cao, nhắm ngay giữa bụng của mình mà vỗ xuống. Tần Thanh Nguyện sợ đến dựng đứng cả đuôi, gào một tiếng, nhảy tới chụp lấy móng vuốt của mèo nhỏ.

 

Hoàng Như Ý tủm tỉm, mím môi cố nén cười. Cô biết, sói ngốc nhà mình thật ra rất quan tâm đến bé con. Một động tác thử ban nãy đã nhử ra được đuôi sói rồi.

 

Hoàng Như Ý vờ nghiêm nghị nói:

 

- Chàng cho rằng chàng cản ta được lần này thì sẽ cản ta được cả đời sao? Đứa nhỏ mà chàng không cần, thì ta cũng không cần! Chàng đừng quên, ta là thánh nữ của tộc mèo. Ta không có đủ ngàn cách, thì cũng có cả trăm cách để loại bỏ đứa bé. Ta còn có...

 

- Đừng!

 

Tần Thanh Nguyện nghẹn ngào gào lên. Hoàng Như Ý trừng mắt nhìn hắn, ánh mắt có sự bướng bỉnh đến quyết tuyệt. Thần thú bỗng nhiên cảm thấy không chắc chắn lắm về tình cảm mà bé mèo dành cho thai nhi trong bụng. Ai cũng nói, là mẹ thì sẽ yêu thương con, nhưng điều kiện tiên quyết là người mẹ đó phải yêu cha của đứa bé đã, hoặc ít ra thì cũng không căm ghét.

 

Bỗng nhiên, Tần Thanh Nguyện nhớ lại người mẹ đã từng nuôi hắn mười mấy năm mà rùng mình. Nếu một người đàn bà căm ghét một người đàn ông, bà ta có thể sẽ cư xử rất tệ với đứa con của ông ta. Hoàng Như Ý liệu có trở thành một người mẹ như vậy không? Tần Thanh Nguyện không biết, hắn cũng không dám biết. Nhưng mà, nếu để vì hắn mà đứa bé có khả năng sẽ bị xử tệ, Tần Thanh Nguyện cũng không dám mạo hiểm. Thế nên, hắn chịu thua, thở dài nói khẽ:

 

- Nàng muốn ta làm gì cũng được. Đừng làm ảnh hưởng tới đứa bé.

 

- Ta không muốn chàng làm gì cả. Chàng đã không thích đứa bé thì không cần quan tâm đến mẹ con của ta nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/252-han-that-su-rat-so.html.]

 

Hoàng Như Ý bĩu môi nói lẫy. Nhưng những câu nói của cô lại chạm đến một khoảng ký ức đáng sợ của Tần Thanh Nguyện khiến hắn tái mặt. Nhiều năm trước, cũng từng có người nói với hắn những câu tương tự như thế. Chỉ khác có một chỗ nhỏ là họ bảo Tần Thanh Nguyện nếu yêu thương hai mẹ con của cô thì phải cách xa bọn họ ra, không được quan tâm đến họ nữa. Còn bây giờ…

 

Tần Thanh Nguyện run giọng:

 

- Không phải không thích. Không phải không quan tâm...

 

- Vậy tại sao chàng lại không hề vui mừng khi nghe tin ta có thai? Tại sao chàng lại không dám sờ vào bụng ta? Chàng sợ cái gì chứ?

 

Hoàng Như Ý đúng là thông minh, chỉ vài câu đã vạch trần được bản chất của sự việc. Tần Thanh Nguyện khẽ run lên. Không sai, hắn sợ, hắn thật sự rất sợ. Nỗi sợ của Tần Thanh Nguyện lộ ra rõ ràng trong ánh mắt và nét mặt khiến cho Hoàng Như Ý càng thêm hoang mang. Thần thú nhà nàng đang sợ cái gì vậy? Nhìn bộ dáng của thần thú, bé mèo biết là nếu không tiếp tục ép buộc hắn sẽ lại ngậm miệng không chịu thổ lộ tâm sự ra. Thế là, cô lại giơ tay cao lên, cất giọng ấm ức:

 

- Chàng không nói thì ta sẽ đánh nó nữa cho chàng xem!

 

- Đừng! Ta nói...

 

- Nói đi! Chàng sợ cái gì?

 

- Ta sợ... ta sẽ làm liên lụy bé con.

 

- Sao?

 

Hoàng Như Ý ngạc nhiên, mở to đôi mắt tròn xoe nhìn Tần Thanh Nguyện, não vẫn chưa thể giải thích nổi lý do mà hắn đưa ra. Đôi mắt trong veo của cô làm cho Tần Thanh Nguyện bối rối. Nỗi niềm này, hắn chôn giấu trong lòng cũng đã mấy năm nay, vừa nghẹn vừa uất vừa tủi. Bây giờ Hoàng Như Ý đã bắc cho hắn một cái thang lớn như vậy để hắn bước lên mà giãi bày nỗi khổ, điều này đúng là quá sức hấp dẫn.

Loading...