Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 43. Chủ Tớ Khác Biệt

Cập nhật lúc: 2025-02-03 09:01:22
Lượt xem: 5

Tiểu thư mèo con không biết rằng, dù nàng cố gắng ra vẻ nghiêm trang đạo mạo mà ra lệnh, nhưng làn điệu ngữ khí từ trong miệng nàng êm ái mềm mại vô cùng. Thế nên, mệnh lệnh mà nàng thốt ra, vốn không làm người khác có cảm giác bị tiện nô dịch sai khiến. Ngược lại lúc này Hoàng Như Ý giống như đứa bé đang làm nũng, phụng phịu đòi được nuông chiều, khiến cho lòng của Tần Thanh Nguyện bỗng nhiên mềm nhũn. Hắn thậm chí đã muốn nhích lên, nhưng một hồi áy náy tự trách hôm trước lại trỗi dậy, Tần Thanh Nguyện khựng lại, thấp giọng mà rằng:

 

- Xin tiểu thư cứ ra lệnh. Thanh Nguyện đứng là được rồi. Chủ tớ khác biệt.

 

Bốn chữ “chủ tớ khác biệt” kia, Tần Thanh Nguyện nói mà trong lòng chua xót. Còn Hoàng Như Ý thì nghe vào bốn chữ ấy lại càng thêm tức giận. Nàng hờn dỗi nói lẫy:

 

- A, vậy thì thôi. Vậy ngươi ra gọi gã đánh xe vào đây, còn ngươi thay hắn đánh xe đi.

 

Tần Thanh Nguyện vẫn cúi đầu như cũ, nhẹ giọng đáp lời:

 

- Thanh Nguyện là cận vệ, là người hầu của tiểu thư. Nếu tiểu thư có chuyện gì cần làm, ngài có thể trực tiếp phân phó cho Thanh Nguyện.

 

Hoàng Như Ý bĩu môi. Rõ ràng nàng đã gọi hắn đến gần bên nàng mà hắn cho nghe lời đâu, lại còn mở miệng bảo nàng “trực tiếp phân phó” cơ đấy.

 

- Cũng không có chuyện gì lớn, ta chỉ muốn tìm người nói chuyện, tâm sự mà thôi. Nhưng nếu ngươi coi trọng lễ nghĩa chủ tớ như vậy, ta cũng không thể ép buộc ngươi. Ta gọi người khác là được.

 

Tần Thanh Nguyện trầm mặc trong chốc lát, giọng cũng trầm hẳn xuống:

 

- Thanh Nguyện ở đây trò chuyện với tiểu thư.

 

- Nhưng ta không muốn, tâm sự sao có thể ngồi cách xa như vậy chứ? Ngươi không cần miễn cưỡng bản thân. Ta tìm người khác thay ngươi là được rồi.

 

Ngữ khí của Hoàng Như Ý dịu dàng bao dung, bày ra dáng vẻ của một chủ nhân hòa ái. Nhưng khi nghe được từ miệng của nàng nói ra hai chữ “thay ngươi”, trong lòng Tần Thanh Nguyện không hiểu sao lại thấy nhói đau. Hắn như ngừng thở mất một lúc mới thốt ra được lời:

 

- Dạ, Thanh Nguyện cáo lui.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/43-chu-to-khac-biet.html.]

 

Hoàng Như Ý không ngờ được rằng Tần Thanh Nguyện lại ngoan ngoãn đến đáng ghét như vậy! Nàng vốn muốn dùng kế khích tướng, vậy mà hắn lại như một con rùa cứng ngắc, rút cổ rụt đầu như thế khiến nàng trở tay không kịp. Hơi thở của Hoàng Như Ý cũng vì tức giận mà nghẽn ngang. Nàng nghẹn ngào quát lên:

 

- Thanh Nguyện! Ngươi mà dám bước ra ngoài nửa bước, ta sẽ...

 

Đột nhiên tiếng kêu của nàng im bặt. Thân thể mềm mại của nàng ngã xuống, tỏ vẻ khó chịu khép mắt. Tất cả biểu hiện của Hoàng Như Ý khiến Tần Thanh Nguyện kinh hoảng nhớ lại chuyện hôm trước. Không còn nhớ rõ lễ nghĩa chủ tớ gì nữa, hắn sải một bước thật dài tiến đến trước người nàng. Vươn hai tay vội vàng ôm lấy thân thể đang ngã xuống của nàng, Tần Thanh Nguyện kêu lên, giọng đã lạc đi mấy phần:

 

- Tiểu thư, ngài, ngài làm sao vậy?

 

Không nghe thấy nàng hồi đáp, hắn càng thêm hoảng loạn. Nhìn đôi mày của nàng nhíu chặt, nhìn cặp mắt của nàng nhắm nghiền, Tần Thanh Nguyện lại một lần nữa hối hận tự trách.

 

Hắn đỡ lấy bờ vai của nàng, hối hả trấn an:

 

- Tiểu thư đừng sợ, nô sẽ ra ngoài gọi thầy thuốc. Tiểu thư cố gắng chịu đựng một chút.

 

Hoàng Như Ý yếu ớt cất tiếng:

 

- Không cần! Ta… có mang theo thuốc!

 

- Vâng. Tiểu thư cất thuốc ở đâu?

 

- Trong... trong n.g.ự.c áo...

 

- Vâng.

 

Tần Thanh Nguyện muốn nhanh lấy thuốc đưa cho Hoàng Như Ý, nhưng rồi hắn cứng đơ như bị hóa đá. Tiểu thư vừa nói, nàng cất thuốc ở đâu? Hoàng Như Ý vẫn nhắm nghiền hai mắt, nhưng nàng cảm nhận được Tần Thanh Nguyện đã khựng lại.

Loading...