Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 46. Hồng Mai Trên Đỉnh Tuyết Sơn

Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:27:57
Lượt xem: 3

Hai viên tròn nhô lên, cồm cộm trong tay, khiến Tần Thanh Nguyện nhột nhạt. Làn da của Hoàng Như Ý trơn láng trực tiếp tác động vào xúc giác, khiến Tần Thanh Nguyện rạo rực. theo từng cái kéo đẩy và đè nhấn của nàng, hắn còn cảm nhận được sự mềm mại mà đàn hồi đến khiến cho hắn chao đảo tinh thần. Tần Thanh Nguyện không kềm nổi, khẽ cử động các ngón tay. Cảm giác đàn hồi lại càng rõ ràng hơn. Hoàng Như Ý nhỏ giọng rên rỉ:

 

- Ah... Tần Thanh Nguyện... Hình như khi ngươi cử động, thuốc sẽ có tác dụng hơn. Ngươi mau cử động tiếp đi! Ta khó chịu quá! Mau nhào nặn nơi đó đi!...

 

Tay nhỏ của Hoàng Như Ý đã buông lỏng Tần Thanh Nguyện ra, nàng với lên, tháo nút dây trên cổ. Chiếc yếm trễ xuống, để lộ hai quả đào tiên đẹp đến mê người. Tần Thanh Nguyện như mê muội, ngoan ngoãn làm theo lời chủ nhân. Lúc này, Tần Thanh Nguyện cảm thấy, hắn không phải đang truyền thuốc cho tiểu thư nữa, mà đã trở thành một tên đầu bếp đang làm bánh. Bàn tay của hắn, hai bàn tay to và thô ráp của hắn không ngừng nhào tới nặn lui, chà qua sát lại trên hai khối bột vừa mềm vừa mịn, nhão mà không bở, dẻo mà không dai. Dưới những tác động mạnh mẽ của hắn, hai khối bột kia bị biến thành nhiều hình dạng, màu trắng nõn nà dần pha thêm sắc ửng hồng kiều mị.

 

Và hai viên tròn không phải là thuốc kia, lúc này đã không còn chỗ nào giống viên thuốc nữa, mà như hai hạt đậu đỏ trang trí cho chiếc bánh bao thêm hấp dẫn; lại như viên hồng ngọc, đính trên đỉnh ngọn núi tuyết; cũng giống đóa hồng mai ngạo nghễ giữa trời đông giá rét, dù bị bàn tay của Tần Thanh Nguyện vùi lên dập xuống vẫn cứng cỏi vươn cao.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/46-hong-mai-tren-dinh-tuyet-son.html.]

 

Gã đầu bếp Tần Thanh Nguyện lần đầu chế biến bánh bao, càng làm càng thuần thục, càng nhào càng quen tay. Hắn không chỉ hùng hục dùng lực nữa, mà còn biết kết hợp khi nặng khi nhẹ, ngón tay lúc đè lúc nhấn, thỉnh thoảng lại vân vê. Tần Thanh Nguyện như mụ mị trong cảm xúc mới lạ đê mê. Nhưng khi nhìn Hoàng Như Ý mờ mịt nét mặt, thân thể ưỡn tới co lui, toàn thân run rẩy theo từng động tác của hắn, trong lòng của Tần Thanh Nguyện vừa rạo rực vừa áy náy.

 

Bởi vì, Tần Thanh Nguyện biết , đây không phải là truyền thuốc nữa. Hoặc là, có thể đối với tiểu thư mèo con ngây thơ, đây đúng là truyền thuốc; nhưng đối với ám vệ sói xám thì, thâm tâm hắn rõ ràng hơn ai hết, hắn đã lợi dụng việc truyền thuốc để có hành vi bất chính với tiểu thư. Một chút tự trách bùng lên, vực dậy lý trí của Tần Thanh Nguyện, khiến hắn ngừng tay lại. Nhưng Hoàng Như Ý đang bị cảm xúc dâng trào, việc Tần Thanh Nguyện thu tay khiến nàng vô cùng khó chịu.

 

Và thế là, tiểu thư mèo con giơ móng vuốt nhỏ lên, tự mình làm lấy, thay thế Tần Thanh Nguyện, tự vân vê hai viên thuốc của mình. Áo mở bung cổ phóng khoáng, yếm tuột dây vải lả lơi, da trắng hửng hồng nổi bật hai hạt ngọc đỏ tươi,... trông Hoàng Như Ý lúc này đẹp như tinh linh trong rừng cấm.

 

Hoàng Như Ý không ngừng học theo những hành động của Tần Thanh Nguyện ban nãy, là truyền thuốc hay làm bánh hay ngắm cảnh nàng không quan tâm nữa. Nàng còn dùng đôi bàn tay ngà ngọc, tự chà sát mân mê nơi nhô cao nhất của thịt da mình để truyền thuốc, mong dịu bớt cảm giác khó chịu của thân thể. Nhưng việc truyền thuốc này có lẽ không có mấy hiệu quả khi tự làm, nên Hoàng Như Ý vẫn không vơi đi sự khó chịu, thậm chí nàng càng bứt rứt và bức bối hơn.

Loading...