Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 59. Không phải là vật nuôi? Vậy nó là cái gì?
Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:47:53
Lượt xem: 3
Trong lòng lo lắng đến căng thẳng, Tần Thanh Nguyện nhổm dậy. Nhưng hắn vừa cử động thì Hoàng Như Ý đã quay lại.
Nàng nhíu mày, nhìn hắn và cất giọng nghiêm nghị như răn dạy:
- Thanh Nguyện! Ngươi như thế là không đúng rồi! Nếu nuôi động vật nhỏ thì phải để cho nó được thoáng đãng và tự do hoạt động một chút. Ngươi nhốt nó vào một nơi chật hẹp và tối tăm như thế sẽ khiến động vật nhỏ bị ngộp, và trở nên nhút nhát. Nó sẽ càng sợ và căm ghét con người đấy. Ngươi mau thả nó ra cho nó hít thở một chút đi.
Tần Thanh Nguyện ngơ ngác. Động vật nhỏ? Hắn nuôi động vật nhỏ khi nào vậy, sao hắn lại không biết?
Dáng vẻ của Tần Thanh Nguyện làm cho Hoàng Như Ý suy một ra ba. Nàng bĩu môi, phụng phịu:
- Sao thế? Ngươi không muốn thả nó ra à? Ngươi nuôi mà nhốt như thế thì không được đâu. Ác lắm đấy! Hay là, ngươi cho ta nhé? Ta sẽ chăm sóc nó thật tốt.
Tần Thanh Nguyện vẫn chưa hiểu là Hoàng Như Ý đang muốn hắn cho nàng cái gì, tuy nhiên hắn vẫn theo phản xạ gật đầu ngay, kèm một chữ Vâng quen thuộc. Đừng nói là tiểu thư muốn một con vật nhỏ nào đó, dù nàng có muốn mạng của hắn, Tần Thanh Nguyện cũng sẵn sàng dâng lên. Nhưng ngay sau đó, Tần Thanh Nguyện hối hận liền, vô cùng hối hận, sâu sắc hối hận. Bởi vì, đang lúc hắn định hỏi Hoàng Như Ý đang muốn có con vật nhỏ nào thì tiểu thư mèo con của hắn đã xoay người hẳn về phía sau. Rồi trong khi Tần Thanh Nguyện ngẩn người trước dáng lưng uốn lượn thon thả của nàng ẩn hiện sau làn tóc tơ óng mượt, thì Hoàng Như Ý đã thò tay ra, tháo cũi sổ lồng để giải thoát cho động vật nhỏ mà nàng đang rất tò mò muốn biết nó là giống loài gì.
Vào đúng ngay lúc mà Hoàng Như Ý nhìn thấy động vật nhỏ kia, thì Tần Thanh Nguyện cũng đã nhận ra, tiểu thư của hắn muốn hắn cho nàng thứ gì. Tần Thanh Nguyện hốt hoảng co chân lên, khép đùi lại, muốn giấu thứ đó đi. Không được. Thứ bẩn thỉu như thế, để cho tiểu thư trông thấy, hắn đã sợ làm bẩn mắt của nàng, sao hắn lại dám, và nỡ để cho tiểu thư chạm vào nó, nuôi dưỡng nó?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/59-khong-phai-la-vat-nuoi-vay-no-la-cai-gi.html.]
Hành động che giấu của Tần Thanh Nguyện làm cho Hoàng Như Ý bất mãn. Nàng vẫn còn chưa xác định được động vật nhỏ kia thuộc giống loài gì cơ mà. Không phải chim non, không phải chuột con, mà vật nuôi của Tần Thanh Nguyện trông rất giống một con hải sâm cỡ lớn. Nhưng hải sâm không phải là sinh vật chỉ sống dưới nước sao? Sao Tần Thanh Nguyện lại có thể nuôi nhốt một con hải sâm ở trên cạn, trong một nơi khô ráo như thế? Hơn nữa, một đầu của con hải sâm kỳ lạ kia còn dính chặt vào cơ thể của Tần Thanh Nguyện, cứ như là một phần thân thể của hắn vậy.
Hoàng Như Ý vô cùng thắc mắc. Nàng không nén nổi, quay lại hỏi Tần Thanh Nguyện:
- Thanh Nguyện, ngươi nuôi hải sâm à? Sao ngươi lại nuôi được hải sâm mà không cần nước thế? Với lại, sao nó lại dính chặt vào người của ngươi thế kia? Nó cắn ngươi à? Ngươi có đau không?
Tần Thanh Nguyện lại đỏ bừng cả hai vành tai, ấp úng đáp:
- Không... không phải đâu... tiểu thư. Nó... nó không phải là... hải sâm, không... không phải là... vật nuôi.
- Không phải là vật nuôi? - Hoàng Như Ý càng thắc mắc hơn. - Vậy nó là cái gì?
- Nó... nó là... cơ thể... một phần cơ thể... của nô. Bẩn lắm, xấu lắm. Tiểu thư đừng nhìn, đừng chạm vào. Tiểu thư... che nó lại đi...
Một phần thân thể sao? Hoàng Như Ý cúi đầu ngẫm nghĩ. Rồi hai vai của nàng run lên nhè nhẹ. Tần Thanh Nguyện cảm nhận được, có vài giọt nước nóng hổi rơi xuống bụng dưới và đùi non của hắn. Tần Thanh Nguyện giật mình. Tiểu thư khóc sao?