Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trò Chơi Mê Hoặc Nhân Tâm – Nguyện Ý Rung Động - 60. Tiểu thư... Nam nữ khác biệt...

Cập nhật lúc: 2025-02-03 13:49:40
Lượt xem: 2

Trong cơn hốt hoảng, Tần Thanh Nguyện bật ra câu hỏi:

 

- Tiểu thư... nàng khóc sao?

 

Hoàng Như Ý không trả lời Tần Thanh Nguyện, nhưng hai vai của nàng càng run nhiều hơn, và tiếng thút thít cũng vang lên không kìm nén. Tần Thanh Nguyện cuống hết cả lên. Hắn gấp gáp cất giọng:

 

- Tiểu thư, đừng khóc. Tiểu thư có tức giận thì xin cứ trừng phạt tiện nô. Xin tiểu thư, đừng khóc. Tiểu thư muốn thế nào, tiện nô cũng xin vâng.

 

Hoàng Như Ý nghẹn ngào lên tiếng:

 

- Ngươi gạt ta!

 

- Tiện nô không dám gạt tiểu thư. Tiện nô xin thề, nếu như tiện nô dám...

 

- Không cần thề! Ngươi thề ta sẽ càng đau lòng! Ngươi gạt ta...

 

- Tiện nô... đã gạt tiểu thư... việc gì?

 

Tiếng nức nở của Hoàng Như Ý khiến Tần Thanh Nguyện bấn loạn hết cả tâm tư, hắn bất chấp tôn ti, cất tiếng hỏi. Ít ra thì, khi hắn biết được lý do, hắn có thể giải thích với tiểu thư, hoặc là, giúp tiểu thư hả giận. Hoàng Như Ý cũng không thèm bắt tội Tần Thanh Nguyện đã dám hạch hỏi chủ nhân. Nàng thút tha thút thít tố cáo tội lỗi khác của hắn:

 

- Ngươi lừa ta. Ngươi không muốn cho ta nuôi con vật này thì cứ nói thẳng ra. Cần gì phải nói láo với ta? Ngươi nói láo với ta khiến ta đau lòng lắm.

 

- Tiểu thư, tiện nô không...

 

- Ngươi đừng ngụy biện nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com./tro-choi-me-hoac-nhan-tam-nguyen-y-rung-dong/60-tieu-thu-nam-nu-khac-biet.html.]

Hoàng Như Ý căm tức ngắt lời Tần Thanh Nguyện. Nàng chuyển chân, bước xuống khỏi cơ thể của hắn. Nàng quỳ thẳng người dậy, chỉ tay vào con hải sâm dính chặt vào phần giữa hai chân của Tần Thanh Nguyện. Giọng của nàng không rõ là phẫn nộ hay ấm ức:

 

- Ngươi dám nói với ta, đây là một phần thân thể của ngươi?

 

- Vâng.

 

- Ngươi nói láo.

 

- Tiểu thư, tiện nô không...

 

- Ngươi nói láo. - Hoàng Như Ý chắc nịch khẳng định. - Ngươi và ta đều là người bình thường. Nếu đó là một phần thân thể của ngươi, tại sao ta lại không có? Ngươi nhìn xem, bên dưới của ta hoàn toàn trống rỗng, không hề có con hải sâm nào...

 

Hoàng Như Ý vừa nói vừa chỉ vào nơi trống rỗng của nàng khiến Tần Thanh Nguyện suýt chút nữa thì phun m.á.u mũi. Hắn phải khó khăn lắm mới nặn ra được một câu giải thích:

 

- Tiểu thư... nam nữ khác biệt...

 

Hoàng Như Ý khựng lại. Câu này nghe quen quá. Hình như cha của nàng, và đại ca nàng, cũng đã từng răn dạy như thế. Nam nữ khác biệt! Nhưng lại không có ai nói rõ cho nàng biết, nam và nữ khác biệt nhau cụ thể như thế nào.

 

Hoàng Như Ý vừa băn khoăn vừa hoang mang. Có lẽ là do nam nữ khác biệt, nên Tần Thanh Nguyện mới có cái thứ mà nàng không có. Cũng như bánh bao của nàng to tròn và nhô cao hơn hai tảng thịt trên n.g.ự.c của hắn, còn hai hạt đậu đỏ của hắn lại nhỏ hơn hai hạt đậu đỏ của nàng. Tiểu thư mèo nhỏ trước nay đều là người hiểu lý lẽ, không cố chấp chỉ cho mình là đúng. Nên nàng nhanh chóng chấp nhận lý do Tần Thanh Nguyện đưa ra để giải thích. Nhưng mà, cái bộ phận kia rõ là rất thú vị. Nó như có sức sống, có thể cử động được, và vẫn luôn ngóc đầu lên, run run chào nàng đây này.

 

Xuất phát từ tấm lòng yêu thương động vật nhỏ, Hoàng Như Ý theo thói quen cư xử với đám mèo con ch.ó con mà gia nhân vẫn nuôi trong gian bếp, thò tay, vuốt ve đầu động vật nhỏ - hải sâm to của Tần Thanh Nguyện. Tay thon của nàng vuốt một cái, Tần Thanh Nguyện giật nảy người. Hắn yếu ớt kêu lên:

 

- Tiểu thư, đừng chạm vào nó...

 

- Sao ta lại không thể chạm vào nó? Ngươi không cho ta nuôi nó thì thôi, ta chạm vào một chút cũng không được sao?

 

Hoàng Như Ý vừa ngạc nhiên vừa ấm ức. Nàng chỉ chạm vào hải sâm của hắn chứ đâu có làm gì sai trái đâu cơ chứ? Hoàng Như Ý bỗng nổi tính xấu. Nếu nàng đã xác định rằng chuyện nàng làm không sai, thì ai càng ngăn cấm, nàng càng muốn làm tới. Nàng chỉ chạm vào thôi, sờ sờ một tí, xoa xoa một tí, cũng không xem là áp bức ám vệ của mình đâu nhỉ?

Loading...